TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1126

“Chiếc vòng tay này vốn là được làm cho Bạc Tuyết, có điều, đeo ở cổ

tay em cũng rất được…”

Ngữ điệu của hắn càng ngày càng lạnh, loại uy hiếp này thực khiến cho

người ta càng sợ hãi hơn. Mạch Khê lại bắt đầu phát run. Cảm giác lạnh
như băng này đã trở lại, thật giống như là sự trói buộc quen thuộc kia lại ùa
về, bao phủ lấy khiến cô không thở nổi…

Cô cúi đầu nhìn xuống tay, nhìn xuống hình con rắn, cảm giác y như nó

đáng ẩn hiện bò trườn…

Thì ra, vòng tay này là cho mẹ cô…

Loại rung động này, đau xót này cứ như một cảm giác đã qua giấc ngủ

đông đang chậm rãi lan ra trong lòng cô.

Lôi Dận nâng khuôn mặt nhỏ nhắn không chút phấn son của Mạch Khê

lên, thấy đôi mắt lưu ly của cô vẫn nhìn chằm chằm chiếc vòng. Ánh đèn
tường chiếu từ bên kia lại, hắt lên người cô khiến cô trông càng nhợt nhạt
hơn, tựa như một đứa trẻ yếu ớt vậy.

“Điều làm Bạc Tuyết thật sự sợ hãi chẳng phải là cảnh tượng Huyết Xà

bị sói ăn thịt.”

Hai mắt Mạch Khê mở lớn, đôi con ngươi trong suốt tràn nỗi khiếp

sợ…Còn có cái gì?

Lôi Dận cười, đáy mắt lại càng thêm sâu. Hắn nhẹ nhàng nâng bàn tay

bên đeo chiếc vòng của cô lên, không nhanh không chậm nói:

“Bạc Tuyết sợ hãi nhất, chính là nhìn thấy tôi…. tự tay lột da Huyết Xà!

Khiến hắn không hơn không kém một con rắn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.