TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1125

Ánh mắt Lôi Dận hiện lên vẻ đau lòng như có như không. Nhìn bóng

dáng suy yếu của cô, hắn xoay người rời khỏi toilet, nhưng chưa tới một
phút sau hắn đã quay lại, vẻ lạnh lùng trên mặt càng đậm hơn…

Trước gương, Mạch Khê tái nhợt như một người giấy. Cô theo bản năng

nhìn về phía người đàn ông lạnh băng phía sau, lại nhìn thấy vật trong tay
hắn thì không khỏi giật mình sửng sốt.

Chiếc vòng tay này, không phải là cô đã bán đi sao?

Dọc theo chiếc vòng tay, ánh mắt cô lại đi xuống. Thấy ánh mắt hắn

hứng thú mà chăm chú nhìn mình, cô lại hạ tầm mắt xuống. Đôi mắt ngang
tàng, mãnh liệt kia, cô không hiểu là trong đó cất chứa điều gì nữa.

Đèn tường rọi xuống, cả chiếc vòng đen như càng thêm thần bí. Chiếc

vòng độc nhất vô nhị, phối hợp với bạch kim khắc rỗng trông vô cùng xa
hoa. Mạch Khê luôn cảm thấy chiếc vòng này thật quái dị, lúc nào cũng
như thể có một thế lực hắc ám nào đó ẩn trong nó. Ngoại trừ mấy chi tiết
bằng bạch kim còn có gắn thêm đá quý mang đến vẻ nữ tính và họa tiết
hình con rắn…

Bên môi Lôi Dận như có như không gợn lên một nụ cười…

Hắn tới gần cô, kéo lấy cô, vuốt ve làn da như tuyết, sau đó đột nhiên…

đưa chiếc vòng tới gần, chậm rãi đeo lên…

Mạch Khê cảm thấy da đầu đột nhiên muốn nổ tung ——

“Không, tôi không đeo…” Còn chưa nói xong, lời nói của cô lại bị hành

động của Lôi Dận chặn ngang…

Đôi đồng tử của hắn bất ngờ hiện lên vẻ tối tăm mờ ám. Bàn tay to duỗi

ra, như là dung túng, lại như là quý trọng, nhẹ nhàng phủ lên lưng cô, dùng
giọng nói nhỏ nhẹ chậm rãi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.