TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1137

dần tràn ngập ai oán, nhìn những người đi đường, hoặc bận rộn, hoặc nhàn
nhã, mỗi người đều tràn ngập sức sống tươi vui. Mà cô, giống như một con
rối gỗ ngồi trong xe, bên cạnh người đàn ông này, không thể đi bất kỳ nơi
đâu, không thể rời khỏi hắn nửa bước.

Thậm chí, việc học của cô, sự nghiệp ca hát của cô; thậm chí, những

mối quan hệ bạn bè của cô đều vì sự bá đạo của người đàn ông này mà
‘mắc cạn’…

Xe hơi chuyển bánh vào lề đường rồi ngừng lại…

Bàn tay thon dài của người đàn ông chuyển động, mang theo mùi hương

ôn hòa của riêng hắn nhẹ nhàng xoay khuôn mặt cô lại, đáy mắt vẫn bình
tĩnh lạnh nhạt lại có một tia thăm dò cùng khắc nghiệt không hề che giấu...

“Suy nghĩ cái gì?”

Tuy rằng bộ dáng thất thần của cô rất đẹp, rất động lòng người, nhưng

hắn vẫn không cho phép trong ánh mắt của cô không hề có hắn. Cô chỉ có
thể nhìn hắn! Chỉ cho phép nhìn hắn!

Khuôn mặt anh tuấn dị thường trước mắt mang theo một cảm xúc rõ

ràng là không vui. Ánh mắt Mạch Khê rốt cuộc cũng rõ ràng lại mà ngắm
nhìn, sau khi tiếng nói trầm thấp từ đỉnh đầu vọng xuống, đôi môi đỏ mọng
hơi hé mở, gần như thảng thốt:

“Bọn họ sao lại vội vã vậy?”

Mi tâm Lôi Dận hơi nhíu lại, nhìn theo ánh mắt của cô lúc nãy, ngoại trừ

những người qua đường đang đi tới đi lui vì công việc, không có điều gì
khác thường cả. Bọn họ? Cô là đang hỏi hắn rằng những người qua đường
kia đang vội vã vì điều gì sao?

Đúng là vấn đề kỳ quái!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.