TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1208

Không ngờ, cái loại tình tiết ngàn năm vẫn gặp trên phim truyền hình

thế này lại có thể xảy ra với cô!

“Đầu tôi… có thể bị ngốc không?”

Dù sao Mạch Khê chỉ mới mười tám tuổi, cho dù trải qua rất nhiều

chuyện cũng chỉ là một cô nhóc. Cô sờ sờ đầu. Trời ạ, nhiều băng gạc như
vậy, đầu bị bể thành cái kiểu gì nữa đây…

Cô sợ hãi…

Những lời này khiến Lôi Dận có chút bất ngờ, dường như lời nói trẻ con

cùng lo lắng không cần thiết của cô đã làm hắn giật mình sửng sốt. Ý cười
nhàn nhạt tràn đến đáy mắt, hắn cúi đầu xuống, trên cái đầu quấn kín băng
gạc của cô hôn một cái, rồi an ủi:

“Yên tâm đi, làm sao có thể ngốc được chứ?”

Thật sự là một cô gái nhỏ đáng yêu!

“Nhưng mà… đầu tôi có nhiều băng gạc như vậy nha.” Dường như

Mạch Khê sắp bị dọa phát khóc.

Được rồi, cô thừa nhận là lá gan của mình có đôi khi rất nhỏ. Nhất là từ

hôm nay, nghĩ đến bản thân mình giống như bao cát bị xe đâm mạnh như
vậy, tâm cô sẽ đau, rất đau, rất đau, tuy rằng lúc ấy cô thực sự đã mất đi tri
giác…

“Không sao cả…”

Lôi Dận thấy tâm tư của cô đều đặt hết ở trên đầu, hơn nữa, bộ dáng cô

gái nhỏ ngây thơ đang sợ hãi như thế này khiến trong lòng hắn nổi lên sự
thoải mái chưa bao giờ có. Hắn vội vàng vỗ nhẹ cô như đang dỗ dành con
gái, nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.