TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1206

Ánh mắt Lôi Dận cả kinh, cánh tay rắn chắc đầy sức mạnh của hắn

vững vàng ôm lấy Mạch Khê.

“Ông… tránh ra…”

Mạch Khê rất muốn đẩy hắn ra, nhưng bởi vì thân thể mất hết sức lực

chỉ có thể tùy ý để hắn ôm mình, hơi thở của cô cũng cực kỳ mong manh.

“Em cứ chán ghét tôi như vậy sao?”

Đôi mắt màu lục của Lôi Dận khép hờ lại, thân thể cao lớn tới gần hơn,

hắn nâng cái cằm nhỏ của cô lên.

Thấy khuôn mặt cô lộ ra biểu tình bài xích như thường ngày, trong lòng

hắn ngược lại nhẹ nhõm một chút. Hoàn hảo, không nghiêm trọng như
trong tưởng tưởng, hoặc cứ thế mà đột nhiên mất đi trí nhớ. Chẳng qua, vừa
lúc nãy trong cơn mê cô lại gọi “anh Thiên Luật”. Đáng chết, chẳng lẽ
trong lòng cô ấy, chỉ có mỗi “anh Thiên Luật” hay sao?

Tuy rằng hắn biết rõ, Thiên Luật cùng Mạch Khê chẳng có gì cả, nhưng

mà cứ tự nhiên nghe trong miệng cô gọi tên một người đàn ông khác, khiến
hắn không thoải mái cực kỳ.

Mạch Khê bị ép phải nâng tầm mắt lên, nhưng khi khuôn mặt tuấn tú

của người đàn ông kia đột nhiên áp sát lại, trong lòng cô như đảo lộn tất cả.
Cô ép bản thân mình tránh đi đôi mắt hắn.

“Chân của em bị gãy xương, còn khoảng một tháng nữa mới có thể khôi

phục. Muốn làm cái gì thì cho tôi biết, không được cứng đầu.” Lôi Dận tốt
bụng nhắc nhở, hoàn toàn rất nhẫn nại.

Mạch Khê lúc này mới rõ ràng tình trạng của bản thân. Một chân bị treo

cao, trên đó còn bó thạch cao nữa. Cánh tay cũng bị vây trong băng gạc thật
dày. Cô cố hết sức nâng tay, động đến đâu cũng chỉ toàn thấy băng gạc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.