TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1233

Giọng nói của hắn như thể đang thôi miên, lại mang theo chút đau đớn.

Hô hấp của Mạch Khê tăng thêm, tim càng lúc càng cuồng loạn. Cô

không nên sợ hắn sao? Hoặc, hẳn nên thống hận hắn? Nhưng, người đàn
ông này đã cho cô hết thảy, nhưng cũng đoạt đi hết thảy. Đối mặt với người
đàn ông như vậy, tình cảm cô phải như thế nào mới đúng?

Lôi Dận khóa trụ vẻ mặt trốn tránh của Mạch Khê thật lâu, gương mặt

anh tuấn tà mị khiến người ta run sợ, bàn tay to như một gọng kìm sắt giữ
lấy mặt cô, tay kia càng thêm táo bạo luồn vào bên trong, để cho cả cơ thể
của cô bị giam hãm bên trong hơi thở của hắn. Hắn không để tâm đến sự
chống cự của cô, nói ra một câu vừa như ma chú, vừa như tuyên bố——

“Lôi Dận tôi, cả đời này là người đàn ông quan trọng nhất trong sinh

mệnh em!”

Lời tuyên thệ vững vàng, ngữ khí tràn ngập tự tin khiến cô kinh sợ.

Trong nhất thời, Mạch Khê quên giãy giụa, chỉ có thể mở to đôi mắt xinh
đẹp nhìn trừng trừng người đàn ông trước mặt, trong lòng có một sự rung
động thật sâu.

Ánh chiều tà rơi xuống, ánh sáng trong hồ lay động, tạo thành những

lớp sáng nhạt mềm mại đáng yêu.

Dường như bất mãn với sự ẩn nhẫn của cô, bàn tay to của Lôi Dận giữ

lấy cổ tay Mạch Khê, kéo chiếc váy mềm mại xuống, ngón tay chậm rãi
trượt theo.

Thân mình Mạch Khê run lên, theo bản năng khép chặt đôi đùi đẹp lại,

bàn tay nhỏ bé để trong ngực hắn.

“Yên tâm, tôi sẽ không làm em bị thương.” Lôi Dận ngẩng khuôn mặt

anh tuấn lên, nói nhỏ. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn bướng bỉnh kia, trong đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.