TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1281

vẻ tươi cười trên mặt cô ấy rất hiếm thấy. Thứ lỗi cho thuộc hạ nói thẳng,
ngài đôi với tiểu thư Mạch Khê chỉ có trói buộc và vây hãm, sự tự do lẫn
vui vẻ của cô ấy ngài đều không cho."

Đôi mắt Lôi Dận hơi co rụt lại...

"Phí Dạ, hôm nay dường như cậu nói hơi nhiều!"

"Lôi tiên sinh!" Phí Dạ quỳ một gối xuống, trên mặt cũng lộ vẻ chân

thành, "Tôi biết ngài không thích nghe những lời này, nhưng tiểu thư Mạch
Khê là người, không phải là thú cưng để nuôi nhốt, cũng không phải quân
cờ để trả thù. Nếu nói cô ấy thực sự là con gái của ngài, như vậy tất cả
những việc ngài làm với cô ấy chính là một hồi bi kịch. Còn nếu cô ấy
không phải con gái ngài, thì tính sao? Cô ấy còn muốn tiếp tục cuộc sống
tịch liêu như thế này, có muốn như bông hoa dần héo tàn hay không? Còn
nữa..."

Hắn ngẩng đầu, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Lôi Dận, nói ra lời

quả thực thấm thía: "Lôi tiên sinh, nhiều năm như vậy, ngài có vui vẻ
không? Cho dù tiểu thư Mạch Khê ở lại bên cạnh ngài nhưng nhìn vẻ mặt
ngày càng tái nhợt của cô ấy, ngài vui được sao?"

"Đủ rồi!" Lôi Dận đột nhiên đứng dậy, sự buồn bực chưa từng có dâng

lên trong lồng ngực, bàn tay to vung lên làm cho mấy thứ trên bàn đều lộn
xộn hết. Hắn luôn là người kiềm chế cảm xúc cực kỳ tốt, nhưng khi nghe
được nhưng lời Phí Dạ nói thì trở nên luống cuống.

"Lôi tiên sinh..." Phí Dạ ngơ ngác một chút, sâu tận đáy lòng cũng có

chút lo lắng.

"Phí Dạ, tìm những người đó cho tôi!" Giờ này khắc này, Lôi Dận tựa

như một con thú đang lồng lộn vì không chịu được sự giam giữ. Hắn đi đi
lại lại trong phòng, sau quay đầu nhìn về phía Phí Dạ, "Cho dù bọn chúng
đã chết, cũng phải tìm đến tận đời sau, rút tủy chúng ra!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.