TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1304

là, linh hồn của cô trong chớp mắt bị giã nát thành những mảnh nhỏ. Cơn
gió nào đó chỉ cần thổi qua, đã tan tác biến mất…

Cô ngẩng đầu lên, trong không trung chạm vào đôi mắt xanh lục lành

lạnh đó. Dù chỉ trong một thoáng rất ngắn, cô thế nhưng lại thấy được sự
đau lòng trong mắt hắn…

Lôi Dận không hề ngăn hành động của cô, thậm chí để mặc cô đọc từng

chữ trên mảnh giấy đó. Khi cô xuất hiện trong thư phòng này, ánh mắt lạnh
lẽo của cô gái nhỏ đã khiến hắn hiểu rõ hết thảy.

“Khê nhi…” Một lúc lâu sau đó, Lôi Dận mới bước tới, dừng trước mặt

cô, cúi người xuống, hai cánh tay rắn chắc giữ ở hai bên xe lăn. Dáng vẻ
như chim ưng mạnh mẽ đến vậy, lại khiến người khác có cảm giác đau
lòng...

“Cho tôi một chút thời gian nữa, chỉ một chút là tốt rồi…”

Mạch Khê ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, trong một thoáng cô chút

nữa đã quên phải thở... đôi mắt xanh thẫm trên đỉnh đầu cô, thâm sâu như
một hồ nước. Nghiêm cẩn như vậy, nghiêm cẩn đến nỗi có thể cảm nhận
được sự giãy giụa của hắn, mâu thuẫn của hắn. Cô chưa từng có thể đọc
được cảm xúc của người đàn ông này, nhưng giờ khắc hiện tại, lại có thể
thấy được rõ ràng đến thế.

Cô tình nguyện là mình đã nhìn nhầm, mất đi khả năng nhìn thấy. Như

vậy, mới có thể quyết tâm một lần nữa…

“Tôi, không muốn tin thêm gì nữa, cũng không muốn mọi chuyện cứ

tiếp tục như vậy…” Giọng nói nhỏ thấp xuống, tận lực khiến nó lạnh hơn,
cô cụp mắt lại, không nhìn thẳng vào mắt người đàn ông này nữa. Còn
muốn ra sao? Cô nguyện như vậy, trốn tránh hẳn là đối mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.