TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1361

nhiên cũng có thể hiểu được cảm nhận này. Nhưng anh khác với Lôi Dận, ít
nhất anh cũng hiểu rõ ràng bản thân mình yêu người nào, cho dù không có
cách chạm tới…

Một câu nói của Nhiếp Thiên Luật như thể một chậu nước lạnh, đổ

thẳng xuống đầu Lôi Dận. Đôi môi mỏng đang hôn những ngón tay Mạch
Khê hơi hơi giật, tiện đà hắn ngẩng đầu. Đôi con ngươi xanh trong một cái
chớp mắt hiện lên sự mê man, nghi hoặc, lại rơi vào sự trầm mặc thật sâu
sau đó. Sự biến chuyển trong thời gian rất ngắn này, Nhiếp Thiên Luật lại
nhìn hết sức rõ ràng.

Lôi Dận lại nhìn về phía Mạch Khê một lần nữa. Cô gái nhỏ như một

con búp bê thủy tinh bé nhỏ nằm ở đó, dung nhan trong suốt như ngọc, vẻ
mặt yên tĩnh che lấp đi sự tuyệt vọng đang ngày càng lớn lao của cô.
Không vui không buồn, chỉ thanh đạm như thứ ánh sáng ban ngày, màng
màng trong tia nắng le lói khi rạng đông, gợi lên trong Lôi Dận sự thương
tiếc lớn lao, mà trân ái dịu dàng.

Hắn cũng đã từng đối với Bạc Tuyết có loại tình cảm này?

Hay vẫn là ——

Đôi mày hắn nhíu chặt lại, bàn tay rộng lớn kéo bàn tay bé nhỏ của cô

qua, mười ngón nhẹ nhàng quấn quít…

Đối với cô —— thật sự là động lòng?

“Cậu đối với Mạch Khê, cho dù có động lòng hay không, đều phải lựa

chọn buông tay…” Nhiếp Thiên Luật nhìn chăm chăm vào cô gái đương
nằm trên giường, thở nhẹ một tiếng đau thương. Quá bất đắc dĩ!

“Buông tay?” Lôi Dận bấy giờ mới có phản ứng. Thân hình cao lớn

cũng theo hai chữ này mà run run một chút, bàn tay to càng siết tay Mạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.