TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1359

Anh vốn muốn chăm Mạch Khê một chút, không hề đoán được Lôi Dận

lại luôn luôn canh giữ bên giường bệnh, không hề chớp mắt mà trông
chừng cô. Giờ khắc này, anh thế nhưng lại cảm thấy được bản thân mình
trở thành kẻ dư thừa. Tối thiểu, bầu không khí ở nơi đây đã không còn đủ
cho anh nữa. Nhiếp Thiên Luật thở dài một hơi, vừa muốn xoay người đi
——

“Thiên Luật…” Lôi Dận mở miệng gọi anh lại. Tuy rằng hắn không hề

quay đầu, nhưng lại khiến Nhiếp Thiên Luật kinh hãi. Giọng hắn tuy rằng
đạm mạc là thế, nhưng lại lộ ra sự thê lương cùng bi ai khó khống chế
được.

Nhiếp Thiên Luật nhẹ nhàng bước tới, đứng ở bên cạnh Lôi Dận, ánh

mắt điềm đạm nhìn Mạch Khê trên giường. Thật may đã không sao…

Trong không khí đều là tĩnh lặng…

Thật lâu sau đó, tiếng thở dài của Lôi Dận mới vang lên, như là đang

hỏi người đứng bên cạnh, hoặc như là, đang chất vấn trái tim của chính
mình——

“Chẳng lẽ, thật sự đã sai?”

Ánh mắt Nhiếp Thiên Luật chuyển hướng tới Lôi Dận, lại bị sự tiều tụy

của hắn dọa đến. Mi tâm nhíu lại lo lắng, anh cố gắng trả lời.

“Có lẽ, cậu thực sự đã làm sai. Ít nhất, Mạch Khê không hề vui vẻ…”

Thân mình Lôi Dận tựa lưng vào ghế ngồi, hắn nhắm hai mắt lại, mí

mắt mỏng run run, như đang cố gắng đè nén cảm xúc nào đó. Nhiếp Thiên
Luật lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Dận ở trạng thái như thế này, lại không biết
nói như thế nào để an ủi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.