TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1520

Trong mắt Mạch Khê hiện lên vẻ kinh ngạc mà cũng vui sướng. Cô

không hề nghĩ đến việc hắn lại có thể nhìn thấu tâm tư mình. Cô hưng
phấn, vừa muốn mở cửa xe lại bị Lôi Dận nhẹ nhàng giữ lại …

“Nào, em đang mặc mỗi váy thôi đấy.”

Bàn tay khẽ vuốt ve khuôn mặt Mạch Khê, “Đừng ham chơi quá.” Rồi

hắn khẽ nhếch khóe môi, nhấc chiếc áo choàng nhung mặc vào cho cô,
“Cẩn thận cảm lạnh, đi đi.”

Trong lòng Mạch Khê nhộn nhạo, cô thoáng nhìn qua đôi mắt hắn rồi

nhanh chóng xuống xe.

Lôi Dận cũng xuống xe, thân mình cao lớn đứng chắn ngay trước cửa,

khóe môi khẽ cong lên mang theo vẻ chiều chuộng. Ánh mắt hắn vẫn nhìn
chăm chú vào bóng dáng xinh đẹp của Mạch Khê ở cách đó không xa,
trong mắt toát ra dịu dàng mà ngay chính hắn cũng không phát hiện ra.

Cách đó không xa, Mạch Khê giẫm từng bước lên nền tuyết trắng xốp.

Cô kéo mũ áo choàng xuống, để cho bông tuyết tự nhiên bay xuống đậu
trên mái tóc mình. Tấm áo choàng nhung thỉnh thoảng lại để lộ ra làn váy
tím nhạt, cùng với nền tuyết trắng hòa làm một. Cô vui sướng chạy về phía
tán cây tuyết phủ, thân hình nhỏ nhắn thật giống như bông tuyết phiêu đãng
trên không, hoạt bát như một tiểu tinh linh, như bước từ cảnh trong mơ ra.

Phí Dạ cũng xuống xe, đưa cảnh tượng này vào sâu trong đáy mắt. Hắn

áp chế sự rung động mãnh liệt trong lòng xuống rồi mới đi tới bên cạnh Lôi
Dận …

“Lôi tiên sinh, ngài dường như càng ngày càng chiều chuộng tiểu thư

Mạch Khê.”

Hắn nói những lời này là có hàm ý. Kỳ thật, hắn rất sợ Lôi Dận lại dùng

phương thức ngày trước để đối xử với Mạch Khê. Dù sao thì cũng đã qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.