TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 154

Mạch Khê thức thời cầu xin tha thứ, bởi vì cô cảm giác người đàn ông

này không giống gã cha nuôi trước. Từ đầu đến cuối, cô đều không có lối
thoát, sức của cô so với hắn chỉ như con kiến, chỉ cần hắn cúi xuống là
bóng dáng có thể che phủ cô.

Ngón tay dài của người đàn ông có vẻ như quyến luyến mà khẽ vuốt ve

đầu vai cô, như là đang dỗ dành cô, lại như tên ma vương tùy ý hưởng thụ
cảnh xuân...

"Đừng run rẩy, run rẩy chỉ càng làm cho đàn ông thêm hưng phấn!"

Mạch Khê liền cảm thấy ngộp thở vô cùng.

Không đợi nghe đến tiếng thét chói tai, Bàn tay Lôi Dận hung hăng

kéo...

Dưới ánh trăng, quai váy Mạch Khê theo vai rớt xuống. Làn da mịn

màng như lụa, tinh tế, trong vầng sáng mờ mờ lại càng thêm trơn nhẵn.
Mười tám tuổi, Mạch Khê đã có vẻ đẹp phụ nữ khiến nhiều người phải
ngưỡng mộ, đường cong ngây thơ ngày nào giờ đã trưởng thành, đẹp vô
cùng, khe rãnh sâu hoàn toàn bại lộ trước đôi mắt sắc bén của người đàn
ông.

Trong bầu không khí tịch mịch, lạnh lẽo, ngay cả hơi thở cô cũng trở

nên run rẩy, vòng eo nhỏ mềm mại như cành liễu được quấn trong lớp váy
lụa mỏng màu đen. Cả người cô toát lên vẻ yếu ớt, điềm đạm, đáng yêu, lại
quyến rũ khiến đàn ông điên cuồng.

Đôi mắt người đàn ông dần xảy ra thay đổi, vốn bình tĩnh thì nay càng

tối trầm lại, yết hầu lơ đãng di chuyển.

"A..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.