TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1569

Chỉ có điều... Ba năm sau, hắn không còn bá đạo hay tàn nhẫn giam

cầm nữa, mà là mang theo một loại hương vị thật dịu dàng, nhẹ nhàng
quanh quẩn bên cô. Mỗi câu hắn nói, thậm chí mỗi một động tác, cử chỉ của
hắn cũng khiến tim cô đập rất nhanh. Cô thường xuyên nghĩ, nếu không
phải vì chuyện của ông Cather và cha đẻ cô, cô còn có thể ở lại bên cạnh
hắn hay không? Đáp án... cô cũng không biết. Ít nhất, giờ khắc này cô đang
do dự...

Như vậy cũng tốt, không quá nguy hiểm. Nếu cứ theo sát hắn từng

bước, như vậy, cô có giống với những người phụ nữ khác, như vậy … có
phải ‘vạn kiếp bất phục’ hay không?

Cô hít sâu một hơi, thưởng thức mùi hoa oải hương ngập trong lồng

ngực rồi đi đến trước cửa sổ sát đất. Cô đưa tay vén bức rèm lên … ánh
nắng giữa trời đông chiếu rọi cả căn phòng, biến khung cảnh trở nên tuyệt
đẹp. Thời tiết vẫn lạnh như vậy, nhất là tại thành phố lạnh nhất nhì trên thế
giời. Có điều, lòng cô luôn cảm thấy ấm áp. Có lẽ … là bởi ánh nắng dịu
nhẹ bên ngoài!

Dưới chân là đường phố tấp nập. Căn phòng hạng tổng thống này ở vị

trí rất cao, đứng từ đây, cô có thể nhìn thấy xe cộ đi lại náo nhiệt, thấy
những bóng người nhàn nhã thả bước trên đường. Mặc dù là mùa đông,
nhưng những cô gái Nga cũng vẫn biết cách khiến mình trở nên nổi bật, với
những đôi bốt da ôm trọn đôi chân thon dài, từng người đi xuyên qua ngã
tư đường phồn hoa.

Lòng Mạch Khê nhộn nhạo, cô chưa bao giờ được như những cô gái đó,

vui vẻ mà dạo phố. Lúc còn ở Bạc Tuyết bảo, cuộc sống của cô như một
nàng công chúa. Đồ dùng hàng ngày đều là những thứ tốt nhất, quần, áo,
váy treo đầy trong tủ; giầy dép cao cấp; túi xách số lượng có hạn, cùng đồ
trang sức đều là sản phẩm của những danh sư trên thế giới. Rời khỏi Bạc
Tuyết bảo, cô không mang theo thứ gì. Một mình đi qua rất nhiều các đô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.