TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1617

“Là Đại Lỵ giới thiệu tôi đến. Cô ấy đến đây làm gì thì tôi làm cái đó.

Các người có thể gọi cô ấy ra đây, hai mặt đối chất.” Dưới tình thế cấp
bách, Mạch Khê thốt lên, vừa có thể đánh bay sự nghi ngờ của bọn người
kia, vừa có thể gặp được Đại Lỵ.

Ey nghe thấy vậy liền đứng dậy, đến trước mặt Mạch Khê, giơ bàn tay

mập mạp hướng về phía khuôn mặt Mạch Khê…

"Không cho phép động vào tôi!" Mạch Khê nhăn mặt lại, kinh tởm mà

ngoảnh mặt đi tránh bàn tay không an phận của gã.

Ey không hề tức giận, ngược lại hắn nói, “Đừng có giả vờ ngây thơ.

Nếu biết điều, tôi sẽ cho cô lên đời, rồi sẽ được gặp nhiều khách sộp. Có
điều cô cũng không có quyền lựa chọn. Dù sao cô cũng đến đây để kiếm
tiền. Nếu muốn trực tiếp được hầu hạ khách mà cô lại là con chim non thì
sẽ càng đáng giá. Phải biết rằng, khách đến ‘Ẩn cư’ của bọn tôi muốn gì là
sẽ có được!”

Mạch Khê đột nhiên rõ rồi!

Cũng rốt cục hiểu vì sao bảo vệ ở cửa lại làm nghiêm ngặt đến vậy!

Đây hoàn toàn không phải là một hội quán thương nhân, mà là một nơi

thối nát! Cứ hình dung những chiếc xe thể thao sang trọng đỗ ngoài cửa thì
không khó để nhận ra đây chính là nơi phát tiết của bọn danh gia phú quý,
là một ‘kỹ viện’ chỉ phục vụ cho giới thượng lưu!

Cô hít vào một hơi lạnh. Chẳng lẽ, Đại Lỵ đến đây là vì…

Đầu óc cô trống rỗng, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tái nhợt. Không đâu,

nhất định là cô nhầm rồi. Đại Lỵ trời sinh luôn kiêu hãnh, tác phong bình
thường cũng khá ngoan ngoãn, sao có thể đến một nơi như thế này mà…
kiếm tiền?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.