TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1656

“Vâng, Lôi tiên sinh.”

Tất cả mọi người liền đi ra, phía sau chỉ còn lại quản gia Hàn Á và mấy

tên vệ sĩ.

Lôi Dận thong thả bước lên trước, từ sau lưng nhẹ nhàng ôm lấy Mạch

Khê. Cảm giác âm trầm trong nháy mắt như được giải tỏa. Hắn cúi đầu nói,
giọng nói dịu dàng hòa cùng không khí, để cho hương vị tình yêu cũng từ
từ thấm vào sâu trong đáy lòng Mạch Khê.

“Thích không?”

Đại não Mạch Khê vẫn còn đang trong tình trạng “đình công”, cho dù

tiếng nói trầm thấp kia của người đàn ông cũng không thể khiến cô kìm
được sự rung động đang hiện hữu. Cô cứ nghĩ biển tuyết lớn này giống thế
giới của mình, nhưng lại hoàn toàn tương phản.

“Chỗ này, sao lại thành ra như vậy?” Mãi lâu sau cô mới tìm được giọng

nói của chính mình, ngón tay cũng run nhẹ. Trong vườn hoa, đã có một sự
thay đổi đến “nghiêng trời lệch đất”.

Chỗ này trước đây vốn là biển lớn hoa Ngọc Sơn Bạc Tuyết, bất kể là

xuân hạ thu đông, chỉ cần vào dịp hoa nở là cả chỗ này đều biến thành thế
giới tuyết trắng. Sau mùa hè, cô rất thích ở đây, như để cảm nhận thế giới
băng tuyết. Chẳng qua, sau khi biết chuyện trong quá khứ của mẹ với người
đàn ông kia, cô càng ngày càng ít đến nơi này. Mỗi lần tới đây, trừ bỏ đau
lòng cũng chỉ còn đau lòng!

Bởi vì chỗ này mãi mãi là nơi thuộc về mẹ!

Có điều hôm nay…

Thứ cô thấy được không phải là biển lớn hoa tuyết. Cả vườn hoa rộng

lớn đã bị tôn tạo thành một hồ sen mênh mông. Trong hồ, chính là sen Tịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.