TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1705

Mạch Khê nhịn không được nữa. Lồng ngực rất đau, đau đến mức cô

không thể hít thở nổi, nước mắt chảy dọc xuống, thấm ướt đôi môi. Cô mấp
máy, rốt cuộc đè nén không được bi thương trong đáy lòng, rốt cuộc cũng
gọi ra một tiếng…

“Ba…”

“Ngoan, bé ngoan.” Nước mắt Đàm Đồng cũng chảy, ông liên tục gật

đầu.

Như là một đứa trẻ lạc đường rất lâu, cuối cùng cũng đã về tới nhà.

Ngay sau đó, Mạch Khê như bé lại, chui vào lòng Đàm Đồng, khóc nức nở,
liên tục gọi, “Ba, ba...”

“Con ngoan…” Đàm Đồng đáp lại, nước mắt chảy mãi, chảy mãi…

Bạc Tuyết, Bạc Tuyết, rốt cuộc anh cũng đã không phụ thỉnh cầu của

em, trước khi chết cũng đã tìm được con gái em, Mạch Khê…Như vậy, anh
chết cũng nhắm được mắt, cũng không áy náy gì nữa…

Đau lòng vỗ về Mạch Khê đang cực kỳ tủi thân khóc òa trong lòng,

Đàm Đồng cũng an tâm. Kỳ thực ông nói dối, nhưng lời nói dối này, như
Lôi Dận nói qua, là thiện ý, là bí mật mà cả đời đều cần phải che giấu.

Kể cho Mạch Khê nghe quá khứ, có một phần ông đã bóp méo, thì đó

chính là thân phận thực sự của Mạch Khê. Chuyện chân thực là... lúc trước,
ông thực trở thành người pha chế rượu của Bạc Tuyết, ở lại bên cạnh Huyết
Xà. Mà mỗi lần Bạc Tuyết cảm thấy không vui đều chủ động tìm tới ông
pha rượu uống. Vừa mới gặp lần thứ hai, người đã có gia đình như ông, lại
nảy sinh tình yêu đối với Bạc Tuyết. Đó là một người phụ nữ xinh đẹp
tuyệt trần, mỗi khi cười như hoa lê trong ngày xuân, đẹp không sao tả xiết.

Ông yêu Bạc Tuyết, nhưng trách nhiệm đối với gia đình, ông đã cố nén

tình cảm của bản thân mình, dè dặt, cẩn trọng duy trì mối quan hệ giữa hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.