TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1764

chẳng ai muốn nghe đâu. Chị Noãn Tâm yêu anh ta sao? Còn nữa nha, nếu
Hoắc Thiên Kình thực sự yêu chị Noãn Tâm, sao phải bày ra bộ dáng hùng
hổ dọa người như vậy? Không thể suy nghĩ một chút vì chị ấy sao?”

“Đàn ông có lẽ là như vậy, càng yêu bao nhiêu thì lại càng độc đoán bấy

nhiêu, cuối cùng... dùng một phương thức sai lầm, khiến cho hai người yêu
nhau mà vẫn phải đi một vòng xa cách quá lớn.” Lôi Dận nhìn cô, cúi đầu
nói, như đang nói Hoắc Thiên Kình, lại như đang nói về chính bản thân
mình.

Mạch Khê nâng tầm mắt, chuẩn bị phản bác lại thì đã thấy đôi mắt thâm

trầm kia không chớp mà nhìn mình, như là đang giãi bày bao tâm sự. Ánh
mắt dần sâu như đại dương khiến lòng cô nổi lên từng đợt sóng ngầm. Cô
cụp mắt, hàm răng tinh tế cắn lên cánh môi…

“Có câu ‘Lưỡng tình tương duyệt’, quý là ở chữ ‘duyệt’ [1], không thể

dùng thủ đoạn khủng khiếp để thực hiện chứ...”

“Phải không?” Đôi mắt thâm trầm của Lôi Dận chứa đầy ý cười, sự ấm

áp đan xen nét lạnh lùng trên mặt kéo dài đến bên môi. Giờ phút này, dáng
vẻ ngượng ngùng của Mạch Khê khiến tim hắn đập nhanh không thôi. Cô
tựa như nhành lan trắng, sau khi nhấm nháp hương vị của cô rồi thì sẽ
không muốn buông tay.

Nhẹ nhàng nắm lấy cằm cô, sâu trong đáy mắt hắn đọng lại vẻ thâm

tình, tiếng nói phát ra từ đáy lòng cũng rất chân thành, “Ba năm trước đây,
nếu anh xác định được tình yêu với em, anh cũng không buông tay.”

“Anh...” Tim Mạch Khê lại bắt đầu đập liên hồi, sắc hồng hồng phủ kín

hai má. Đầu ngón tay người đàn ông còn mang theo hương thơm dịu nhẹ
khiến cô như bị lạc lối, nhất là lời nói của hắn, táo bạo mà rất nồng nàn cứ
thế mê hoặc cô...

“Đáng ghét...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.