TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1785

“Nha đầu ngốc, chị đâu có trách em.” Úc Noãn Tâm cười nói: “Lúc ấy

em nghĩ như thế cũng phải thôi. Dù sao chuyện tình của chị với Thiên Kình
lúc đó cũng chỉ có hai bọn chị biết rõ ràng nhất. Cũng giống như em và Lôi
Dận vậy, yêu hay không, yêu sâu đậm đến đâu cũng chỉ có hai người trong
cuộc mới hiểu được. Có điều, hạnh phúc trong mắt em tan chảy thế kia, chị
thật không thể hiểu nổi sự chậm chạp lúc trước của em. Hôm nay, chị chính
thức nói với em lời chúc phúc từ tận đáy lòng.”

“Cám ơn chị, Noãn Tâm…” Mạch Khê cùng Úc Noãn Tâm nhìn nhau

cười, cả hai đều tràn vẻ hạnh phúc…

-_____________________

Trong khoảng thời gian này, ngày qua có nhanh có chậm. Quan hệ giữa

Lôi Dận cùng Mạch Khê càng ngày càng tốt. Trên thực tế, tình cảm của Lôi
Dận thể hiện vừa trực tiếp, vừa mãnh liệt. Đối với Mạch Khê, hắn như là
một thể thống nhất giữa một người cha với một người yêu, có chu đáo, có
yêu say đắm, cũng có tính nhẫn nại cực độ cùng bao dung, chiều chuộng.
Được người đàn ông như vậy yêu, đối với Mạch Khê mà nói là một điều vô
cùng hạnh phúc. Bởi vì những chuyện Mạch Khê không thể tưởng tượng
được, hắn cũng nghĩ ra mà làm; chuyện Mạch Khê mới nghĩ tới thôi mà
hắn đã làm xong xuôi.

Mà Mạch Khê cũng dần dần quen với mối quan hệ này. Mỗi ngày, cô

vui vẻ nhất là khi Lôi Dận trở về, sẽ nhào vào lòng hắn làm nũng, thỉnh
thoảng còn chủ động hôn hắn. Cô biết, Lôi Dận thích cô như vậy đó…

Thời gian từng ngày trôi qua, đương nhiên là ngọt ngào nhưng cũng sẽ

phát sinh chuyện không làm người ta toại nguyện. Chính là, Đàm Đồng qua
đời. Sau khi ông được cảm nhận được cảnh ‘thiên luân chi nhạc’ (hạnh
phúc gia đình) cùng Mạch Khê, thì cuối cùng cũng phải nhắm mắt xuôi tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.