TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1795

Mạch Khê yên trong lòng hắn, đôi mắt to chớp chớp. Lôi Dận nói xong

câu đó, lại nhìn cô một lúc, tâm không chịu được, cúi đầu định hôn tiếp, lại
bị hai bàn tay nhỏ bé của cô che môi hắn lại...

Lôi Dận nhíu mày.

Mạch Khê chu miệng nhỏ lên, cố ý bất mãn mà nói, “Anh rất là bá đạo

nhá. Hai người đó là anh trai ruột của em, cái gì mà không được gần gũi
quá chứ?”

Lôi Dận ảo não. Cái này gọi là “Tự làm bậy không thể sống” (ý chú là

“gậy ông đập lưng ông” ấy). Lúc trước, hai anh em này là hắn sắp xếp cho
cô. Không nghĩ tới ngày hôm nay lại thành chướng ngại vật. Tuy rằng hắn
biết hai anh em kia hoàn toàn không có ý gì đối với Mạch Khê, nhưng là,
hắn thực rất, rất khó chịu khi thấy bất cứ gã đàn ông nào nhìn chằm chằm
vào Mạch Khê của hắn!

“Ầy, không phải cả anh trai em anh cũng ghen chứ?” Mạch Khê thấy

hắn trầm mặc, nghĩ lầm là hắn như thế, không khỏi cười khẽ, “Lòng dạ anh
cũng quá hẹp hòi nha. Em với hai anh ý có quan hệ huyết thống mà, anh
cho là bọn họ làm gì được với em hả?”

“Tóm lại…không được quá gần gũi với họ.” Lôi Dận nói một câu kỳ

quái. Loại chuyện này hẳn nhiên không thể nói rõ ràng được, bằng không,
với sự nhạy cảm của Mạch Khê, cô nhỏ nhất định sẽ phát hiện có điều
không thích hợp. Đến lúc đó, một khi lời nói dối này bị phá ra, sẽ là một
trận ‘tai bay vạ gió’ dị thường!

“Được rồi được rồi nha…” Mạch Khê ôm hắn, cười hì hì như một đứa

trẻ, “Em đây mỗi ngày đều quấn quít lấy anh. Anh đến công ty làm việc em
cũng quấn theo, anh ở trong tổ chức em cũng quấn luôn. Tóm lại, anh đi
đâu em đi đó, như vậy được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.