TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 189

“Không dám không dám, danh tiếng Lôi tiên sinh đã nổi từ lâu, hội

quán này kỳ thực chỉ là chút tài sản bé nhỏ không đáng kể trong công việc
kinh doanh của ngài, nhưng lại có thể khiến những người như chúng tôi
giải tỏa lúc nhàm chán. Nào, Lôi tiên sinh, bình thường vốn hiếm dịp gặp
mặt, lần này uống một ly rồi hẵng đi.” Henry vốn dĩ đang có một vụ làm ăn
với Lôi thị, nên quyết không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như vậy.

Lôi Dận đương nhiên biết thừa tâm địa gian xảo của hắn nên chỉ cười

lạnh một tiếng. Ánh mắt không hẹn mà như trước lại tiếp tục kiếm tìm thân
hình nhỏ bé đó. Thấy cô trốn tránh, hắn bỗng dừng lại một chút rồi nói:

“ Được, xin mời…” Rồi hắn cất bước, tiến vào phòng nghỉ. Henry vội

vàng đi phía trước cung kính dẫn đường.

Bên kia, gã da đen xấu hổ sờ sờ cái mũi, cũng bước theo sau. Một đám

nữ nhân bỗng “Ồ” lên nhưng cũng không dám tiến đến, chỉ dành cho dáng
hình cao lớn của Lôi Dận một ánh nhìn lưu luyến.

Lôi Dận ngồi xuống, phía sau các vệ sĩ đã được huấn luyện nghiêm

chỉnh tự giác chia thành hai bộ phận: hai người canh gác ngoài cửa, hai
người ở ngay phía sau. Riêng Phí Dạ lúc nào cũng đứng bên cạnh Lôi Dận.

Ngồi trên salon, từng hành động vô thức như giơ chân nhấc tay của Lôi

Dận đều khiến cho đám đàn bà ở phía dưới tim đập chân run.

Henry vội vàng lấy ra một điếu xì gà, cười nói: “ Đây là hàng mới được

nhập về, loại tốt nhất của Cuba”

Điếu xì gà được châm, trong chốc lát một làn khói trắng nhè nhẹ vây

quanh Lôi Dận. Khuôn mặt quá mức kiên nghị của hắn hiện lên mờ ảo, lúc
sáng lúc tối. Hắn thực sự không muốn nói chuyện, chỉ lạnh lùng nhìn về
phía vị đạo diễn, lại nhìn thấy đám người ở dưới thì ánh mắt lộ rõ vẻ chán
ghét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.