TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2313

"Anh đừng động đậy." Mạch Khê đau lòng tiến lên, chậm rãi nâng hắn

đứng dậy, vừa tức vừa buồn cười mà khẽ quát hắn, "Anh là kẻ ngốc hay
vẫn là kẻ điên hả? Đầu anh có vấn đề à? Tuyết rơi nặng như thế này, ai cho
anh vẫn đợi ở đây?"

Lôi Dận tựa đầu vào vai cô, ôm lấy cô thật chặt, hắn cúi đầu nói: "Anh

nói rồi, anh muốn chờ em xuống... Thật tốt quá, em có thể tha thứ cho anh.
Cho dù mỗi ngày em mắng anh như vậy, anh cũng đều thấy vui..."

"Anh..."

"Khê nhi, anh yêu em..."

"Được rồi, anh đừng nói nữa..."

"Khê nhi, anh yêu em!"

"Đã bảo anh đừng nói nữa cơ mà..."

"Khê nhi, anh yêu em!" Lôi Dận một lần lại một lần nói bên tai cô, từng

lời hứa hẹn như tảng đá tạc sâu vào lòng cô...

"Anh yêu em, Khê nhi, điều này thì em phải tin tưởng!"

"Dận..." Mạch Khê nhìn hắn, lúc này mới thấy rõ khuôn mặt lạnh toát

của hắn đã có chút tai tái, sờ lên lại càng lạnh như băng. "Em tin, em rất tin,
Dận..."

Cô thật sự sợ hắn rồi.

Lôi Dận nở nụ cười, chậm rãi đứng thẳng người, nhìn cô rồi lấy một hộp

nhỏ tinh xảo từ trong túi áo choàng ra, nghiêm túc nói: "Lấy anh đi, Khê
nhi, lấy anh đi!"

Mạch Khê chăm chăm nhìn chiếc hộp, cô biết đó là gì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.