TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 2337

Phí Dạ vừa nghe thấy vậy thì kinh hãi, ngay sau đó vội đứng lên, cung

kính cúi người——

“Lôi tiên sinh, tại hạ không dám nghĩ như vậy…”

| 2 | Bay đến Provence (1)

“Một lúc nào đó trong tương lai, ký ức tôi sẽ phai nhạt dần. Giọng nói

của cô ấy…Cử chỉ của cô ấy…có lẽ tôi sẽ quên hết. Dù vậy, tôi vẫn luôn
luôn nhớ rằng mình đã từng yêu một người con gái tên Saber.”, Emiya
Shirou – Fate stay night.

[…]

“Phí Dạ.” Lôi Dận nhẹ giọng chặn lời hắn, “Tôi biết cậu không có ý

nghĩ gian dối với tôi, tất cả những lời tôi nói với cậu đều qua suy nghĩ cặn
kẽ. Cho tới bây giờ tôi cũng không hề nghi ngờ ánh mắt của mình, trừ cậu
ra, không ai có thể đảm nhiệm vị trí này.”

“Lôi tiên sinh, dựa theo tuổi của ngài, thời gian về hưu vẫn còn sớm

mà.” Phí Dạ không đồng ý mà nói.

Lôi Dận di chuyển ánh mắt, nhìn đến Mạch Khê cách đó không xa, Phí

Dạ cũng nhìn lại theo hình ảnh Mạch Khê trong bộ váy trắng đang đi rót
rượu. Động tác của cô có chút lóng ngóng nhưng trên gương mặt thì dào
dạt ý cười hạnh phúc, lại như được vầng hào quang của người làm mẹ bao
phủ. Rốt cuộc, Phí Dạ cũng hiểu được ý định của Lôi Dận.

“Lôi tiên sinh, ngài là vì tiểu thư Mạch Khê?”

Lôi Dận gật đầu, thu ánh mắt lại rồi nhẹ giọng nói: “Để mà nói cho

đúng thì là vì người nhà của tôi. Có lẽ Khê nhi không cần, nhưng con tôi thì
cần. Tôi không muốn nó vừa sinh ra đã phải mang gánh nặng. Của cải của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.