TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 266

mắt chứng kiến thì anh đừng có đoán già đoán non. Trên đời này, người tàn
nhẫn đến đâu cũng không làm những loại chuyện đó với cha mẹ mình.”

Thánh Trạch dường như không muốn từ bỏ, ngược lại cầm lấy bàn tay

Mạch Khê, giọng nói vừa vội vừa nghiêm túc, "Khê nhi, em sẽ không hiểu
được đâu. Đúng vậy, người bình thường dù tàn nhẫn đến mấy cũng không
làm ra những chuyện này, bởi vì người bình thường từ nhỏ được nhận dự
giáo dục nhân văn. Nhưng mà cha nuôi em thì không như vậy, ông ta không
phải là người. Cho nên em đừng dùng lối suy nghĩ của người bình thường
để đánh giá ông ta!”

Mạch Khê giật mình, sau một lúc lâu mới lạnh lùng hỏi: "Thánh Trạch,

anh nói những lời này là có ý gì?"

Thánh Trạch hít sâu một hơi, trong ánh mắt lộ ra vẻ cẩn thần, dè dặt….

"Khê nhi, cha nuôi của em từ nhỏ nhận sự giáo dục của bầy sói, nói

cách khác, ông ta từ nhỏ không phải được người nuôi, mà là……. loài sói.”

Mạch Khê hoảng sợ trừng lớn mắt.

Cái gì?

Là sói ?...

Ánh mắt cô theo bản năng rụt lại, đột nhiên có phản ứng lại, bắt lấy

cánh tay Thánh Trạch, "Anh nói... "

Thánh Trạch từng câu từng chữ nói: "Nếu em giở lại tin tức mười ba

năm trước sẽ biết, năm đó Lôi gia thất lạc một người con trai, nhiều năm
không rõ tung tích. Người con trai đó chính là Lôi Dận. Ông ta được bầy
sói nuôi lớn, uống sữa sói, ăn thịt tươi, cuộc sống quá hoang dã, từ đó mà
định hướng nên tính cách của ông ta. Tuy nói hiện tại ông ta là người ‘ăn
trên ngồi trước’, âu phục văn minh che đi bản chất ngỗ ngược, nhưng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.