Cô ở bên cạnh cha nuôi một thời gian nên đối với Hoắc thị có chút hiểu
biết. Hoắc thị là tập đoàn tài chính hàng đầu, nắm trong tay huyết mạch
kinh tế toàn cầu. Mà cô thấy được Hoắc thị cùng Lôi thị luôn quan hệ rất
tốt.
Apple nhún nhún vai “Đúng vậy! Vị Hoắc tiên sinh kia là đối tượng
được các nữ ngôi sao rất thèm muốn. Nhưng mà nghe nói bên người anh ta
có diễn viên Ngu Ngọc đã ba năm nay. Lâu như vậy rồi, sớm muôn gì cũng
có trò hay cho mà xem.”
Mạch Khê chấn động không khỏi bội phục bí mật trong làng giải trí.
Mọi chuyện bát quái trong nội bộ không ai là không biết, lại trở nên kín
như bưng trước truyền thông. Chỉ cần nghĩ đến cũng sợ chỉ cần một câu
cũng mang đến biết bao phiền phức.
“Apple! Em nhớ ra rồi, em đã từng xem qua diễn xuất của Úc Noãn
Tâm, đúng là thiên phú nha, vì cái gì mà phải dựa vào đàn ông?”
Apple nhẹ nhàng cười: “Mạch Khê, em đúng là cô gái rất đơn thuần.
Trong làng giải trí, càng thành công lại muốn lên cao hơn, ai cũng vậy chứ
đừng nói là cô ấy. Còn em cho rằng mình có thể thoát được cái quy tắc
ngầm kia sao?”
“Á!” Mạch Khê sửng sốt, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ khó hiểu cùng mờ
mịt.
Apple thở dài: “Mạch Khê, bất kể là giới ca sĩ hay diễn viên đều giống
nhau. Em một khi dấn thân vào con đường này thì sẽ phải đối mặt với sự
thật! Quang minh chính đại, thực lực thôi là không đủ, mà phải cần có bàn
tay đàn ông. Bao nhiêu nhà đầu tư với đại tổng tài, chỉ cần em dựa vào
đúng người thì tiền đồ sẽ lên như diều gặp gió. Còn nếu em đắc tội với vị
nào có máu mặt thì tuyệt đối hết hi vọng. Cho nên…Mạch Khê vì chính