TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 507

Ngọn đèn chiếu ánh sáng soi rõ toàn bộ khuôn mặt cùng hình dáng

người đàn ông. Thân hình hắn cao lớn như Lôi Dận nhưng không có vẻ
băng lãnh như Lôi Dận, mà khuôn mặt lộ ra vẻ cương nghị rõ ràng, ngũ
quan anh tuấn, ánh mắt thâm thúy, mạnh mẽ; mỗi một đường cong trên cơ
thể đều tản ra vẻ cao cao tại thượng mang khí thế vương giả, con ngươi đen
láy ánh lên vẻ sâu xa không lường được. Chỉ thấy hắn vào cửa rồi không
khách khí tiến đến vỗ vỗ cánh tay bị thương của Nhiếp Thiên Luật, đến khi
anh kháng nghị thì hắn lại ha ha cười.

“Không sai nha, không hổ là cậu cháu hai người, cũng trúng một viên

đạn giống nhau!”

Vẻ bình tĩnh trên mặt Nhiếp Thiên Luật bị vẻ cười cợt của hắn đánh tan,

anh ngẩng đầu cố ý nói một câu vẻ bất mãn: “Hoắc tiên sinh tôn kính, dùng
cách này đến thăm bệnh nhân thì chỉ càng làm cho bệnh tình của tôi thêm
nặng.”

Người đàn ông nở nụ cười cũng tựa như Lôi Dận, con ngươi đen láy

không thể giấu nổi ý cười: “Tiểu tử, nếu dựa theo thân phận của cậu thì
cũng nên gọi tôi một tiếng ‘cậu’ mới đúng. Nhưng mà…xem ra bình phục
rất nhanh đấy!”

Lôi Dận thấy thế thì thản nhiên nhả một ngụm khói thuốc, “Hoắc Thiên

Kình, nhìn qua hôm nay cậu có vẻ cực nhàn rỗi. Bắt đầu từ khi nào cậu lại
thích đi xen vào chuyện của người khác?”

Người đàn ông trước mắt này không ai khác chính là tổng giám đốc

Hoắc thị - Hoắc Thiên Kình, là một trong số rất ít người có thể tán gẫu
cùng Lôi Dận.

Hoắc Thiên Kình nghe vậy thì không hề giận ngược lại cười cười, bộ

dáng không hề khách khí đi đến hướng Lôi Dận, ngồi xuống cạnh hắn, cánh
tay đầy hào khí khoác lên vai Lôi Dận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.