TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 526

Lôi Dận. Đột nhiên hắn lại khôi phục vẻ lạnh lùng, đôi mắt u lãnh mà cao
ngạo. “Tôi thực hoài nghi chính mình biến thành ma quỷ. Vì sao mỗi lần
em nhìn thấy tôi đều kinh hãi như vậy?”

Thân mình Mạch Khê cuộn tròn lại. Cô thấy sắc mặt hắn nghiêm trọng

lại đến lạnh lẽo, sự mê ly, lưu luyến kia mới chớp mắt đã biến mất. Đúng
vậy! Vừa rồi chính là cô nằm mơ. Cha nuôi luôn hận cô, sao có thể có được
sự dịu dàng đó.

“Cha nuôi!”

Cô nhịn xuống ý nghĩ muốn chạy trốn, thật cẩn thận tiến lên, vô lực

khẩn cầu nói: “Tôi, tôi thật sự không thể mất đi cơ hội lên sân khấu lần này,
cầu xin ông thả rôi ra ngoài đi!”

Lôi Dận nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn rưng rưng lệ của cô. Lời

cầu xin của cô, sự sợ hãi của cô, sự dịu dàng của cô, hết thảy, hết thảy thu
vào mắt hắn. Trong đầu lại một lần nữa bày ra một màn, người con gái kia
cũng từng vô lực khẩn cầu, van xin. Giọng nói ấy như đập mạnh vào ngực
hắn.

“Dận…van cầu anh buông tha em đi!”

“Bạc Tuyết, ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh không tốt sao? Anh chỉ

muốn yêu em!”

Lần lượt thay đổi cảnh tượng qua lại như là đánh loạn trong đầu óc hắn.

Đôi mắt Lôi Dận càng trở nên u lãnh. Hắn nâng tay ôm lấy thân mình Mạch
Khê, ngón tay như là đang quyến luyến mà nhẹ vuốt mái tóc dài của cô.

“Ngoan ngoãn ở lại bên cạnh tôi, thế nào cũng không rời đi!”

Hương thơm nam tính gắt gao bao vây lấy Mạch Khê. Cô nép trong

lòng hắn, nhẹ giọng cầu xin: “Tôi, tôi sẽ không rời đi nữa. Nhưng mà tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.