TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 535

Đang nghĩ tới đó, Lôi Dận đứng lên, vỗ vỗ hai gò má của cô, mệnh

lệnh: “Mặc lại quần cho tôi!”

Mạch Khê cúi đầu, cảnh tượng dưới quần hắn đập ngay vào tầm mắt cô,

vật nam tính kia vẫn kiêu ngạo như cự mãng mà dâng trào sức mạnh.

Cô vội vàng cụp tầm mắt như vừa nhìn phải cái không nên nhìn, hai gò

má đỏ ửng lên.

Người đàn ông nén bả vai cô xuống, bắt Mạch Khê quỳ xuống, nâng

cằm cô lên khiến tầm mắt cô vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng đó.

“Xấu hổ sao? Ngay cả nhìn một cái mà đã đỏ mặt. Vừa rồi là ai kêu lớn

tiếng hả?”

Mạch Khê bị ép buộc phải nhìn thì sắc mặt có chút tái nhợt, tầm mắt lại

như không biết nhìn đi đâu, vừa muốn chuyển lại không dám chuyển thêm.

Trải qua quá khứ, cô rất hiểu cha nuôi. Cô cũng rất sợ nơi này bởi lại lần

nữa thừa nhận sự chiếm giữ của hắn.

Người đàn ông như là nhìn thấu nỗi lo lắng của cô, hơi buông cô ra, đối

với sự kiềm chế của cô thì lãnh đạm nói: “Em yên tâm, tôi cũng không nghĩ
nhanh như vậy đùa chết em! Sửa sang tốt lại cho tôi!”

Mạch Khê mặt đỏ tai hồng, cố hết sức tránh mặt đi nhưng thực sự không

trốn ánh mắt đi đâu được bởi cô căn bản không dám nhìn thẳng nơi đó.
Chẳng mấy chốc cả người Mạch Khê đã rịn đầy mồ hôi.

“Nếu em rảnh, tôi rất muốn để em thưởng thức miễn phí!” Ngược lại

với Mạch Khê, Lôi Dận hoàn toàn ung dung, thong thả.

Mạch Khê cắn môi đành phải đưa tay ra, vừa chạm vào cô đã như bị

điện giật mà kêu lên sợ hãi. Điều này khiến Lôi Dận cúi đầu cười ra tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.