táng mẹ! Dù hắn có mang bản chất của ma quỷ cũng không thể làm như
vậy, một chút nhân tính cũng không có!
Cô không thể!
Cô không thể như vậy được!
“Buông em ra? Vĩnh viễn không có chuyện này!”
Đôi mắt người đàn ông gần như trở nên lạnh lẽo độc đoán. Một cảnh
tưởng trong quá khứ lại ùa về… Bên tai không ngừng vang lên tiếng khóc
cùng tiếng thét tuyệt vọng của Mạch Khê, cùng với người phụ nữ mắc một
căn bệnh về thần kinh đang cầu xin tha thứ. Tất cả trộn lẫn với nhau siết lấy
khuôn mặt anh tuấn của hắn, khiến nó trở nên vặn vẹo, sức lực càng trở nên
kinh hoàng...
Không hề báo trước, không hề có khúc dạo đầu, hắn vọt vào trong thân
thể cô!
“A——“
Mạch Khê ngẩng đầu lên, nước mắt tràn nhanh xuống, dừng trên đầu
vai cô, dần dần chảy xuống, biến mất trên đóa hoa xanh thẳm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn thống khổ của cô siết lại, thân mình bị người đàn
ông dày vò, khuôn ngực trắng mềm đầy đặn phập phồng như thủy triều
hướng tới hắn.
Dục vọng của Lôi Dận lại một lần nữa tràn đầy căng chặt trong cơ thể
cô, cho đến khi vào đến nơi sâu nhất. Mạch Khê kêu lên một tiếng sợ hãi.
Thân thể cô lúc này bị đày đọa là một sự sỉ nhục vô cùng lớn, nó đã bị
người đàn ông này gây ra nỗi đau đớn không gì so sánh được…