TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 756

Phía chân trời vang lên âm thanh ầm ì, mặt trời đang mọc nhưng đến lúc

này lại có sự thay đổi bất ngờ, mang theo mùi ngai ngái nhè nhẹ của những
cơn mưa.

Mạch Khê ngất xỉu nằm cuộn mình trong lòng Lôi Dận. Hàng mi thanh,

thật dài, hắt bóng xuống như hình rẻ quạt tạo thành một hình ảnh đầy ám
ảnh. Trải qua cơn kích tình, đôi má hồng hào đầy đặn ửng lên một tầng đỏ
nhàn nhạt, cái mũi khéo léo tinh xảo, cái miệng nhỏ hơi hé mở nhẹ nhàng
hô hấp trước lồng ngực của hắn.

Ngón tay thon dài của hắn lần theo từng đường nét ngũ quan tinh xảo

của cô. Hàng mi này, đôi mắt này… luôn có một sức hút ma mị khiến nội
tâm của hắn tràn ra một cảm giác đau lòng đầy xa lạ.

Nhất là tại biển hoa xanh thăm thẳm như thế này, trong lòng hắn lại

càng thêm đau đớn, giống như cả thân xác đều bị ngũ mã phanh thây!

Hắn nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy cô trong hoa viên.

Đó là vào một buổi đêm, ngay cả một chấm nhỏ ánh sáng đều ánh lên

nét mê hoặc đến cực độ. Toàn bộ hoa viên yên tĩnh, chỉ có tiếng côn trùng
kêu vang tạo nên một khoảng tĩnh mịch. Lúc đó, cô giống hệt một nàng tiên
nhỏ dưới ánh trăng. Cô ngửa đầu ngắm bầu trời đêm, ánh mắt đầy thu hút
lại ngắm những cánh hoa, khuôn mặt hoa trắng xinh như ngọc, tựa như tinh
linh giữa đêm đen.

Khi ấy cô còn nhỏ như vậy nhưng đáy mắt lại phảng phất nét cô quạnh

không giống những đứa trẻ cùng tuổi…

Nhưng, khi nhìn thấy bóng dáng của hắn, khi cô quay đầu, ánh sáng yếu

ớt chợt ánh lên, thoáng như thứ ánh sáng chưa từng tồn tại, cô giống như
một tinh linh nhỏ dựng lên một bức tường phòng vệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.