TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 923

Không ngờ, chân vừa đặt trên thảm lại có chút mềm yếu không có sức

lực, thân mình hơi hơi lảo đảo. Ngay sau đó, cánh tay rắn chắc tráng kiện
của người đàn ông vươn ra, ôm cô lại. Mùi hương nhàn nhạt dễ chịu bao
vây lấy cô, khiến tâm cô đột nhiên co rút lại, hoàn toàn khó thở…

“Buông ra!”

Bộ dáng quật cường lãnh đạm của cô chiếu vào trong mắt Lôi Dận,

khiến hắn nhẹ nhàng cười...

“Cho dù tôi buông em ra, thì em có sức mà đi đâu chứ?”

Mạch Khê thảng thốt một chút, không phải vì ngôn ngữ của hắn, mà là

bởi vì, hắn đang... tươi cười!

Cô vừa mới nhìn lầm sao?

Hắn mà lại nở nụ cười?

Tuy rằng nhàn nhạt một chút, nhưng cũng không có lạnh lùng như

thường, giống như ôn hòa dịu nhẹ từ trong lòng lướt qua. Cảm giác dịu nhẹ
như vậy không nên thuộc về hắn…

Thấy cô giật mình, cả người đều ngây cả ra, Lôi Dận nghĩ là do cô vừa

nghe xong lời hắn nói. Hắn có vẻ vừa lòng lại nhếch môi, từ tốn nói tiếp,
“Tuy rằng em đã ngủ hai ngày, nhưng mà lại chưa ăn gì cả. Tôi sẽ không để
em ra khỏi cửa.”

“Ông, ông mà lại cười sao?..."

Mạch Khê hơn nửa ngày mới thoát khỏi sự kinh ngạc, ngón tay nhỏ chỉ

vào hắn, đôi mắt đẹp đều mở lớn, như vừa gặp quỷ vậy. Cô thậm chí quên
hỏi thân thể mình như thế nào, vì sao lại nằm ở đây…

Lôi Dận ngẩn người, một lúc lâu không nói gì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.