TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 206

Lâu đài cách sông Trident nửa ngày cưỡi ngựa về phía nam. Đoàn hoàng

gia tự mình làm khách không mời tại nơi ở của chủ lâu đài, Ser Raymun
Darry, trong khi đoàn đi săn tìm kiếm Arya và nhóc hàng thịt đào xới khắp
hai bờ sông. Họ không được chào đón. Ser Raymun sống dưới sự bình yên
do nhà vua mang tới, nhưng gia đình ông đã chiến đấu dưới lá cờ rồng của
Rhaegar tại sông Trident. Ba người anh trai của ông ta đã chết tại đó, và đó
mãi là sự thực Robert và Ser Raymun đều không thể nào quên. Với những
binh lính của đức vua, của Darry, Lannister và Stark, lâu đài trở nên quá
nhỏ, sự căng thẳng càng làm không khí nóng bức và nặng nề.

Đức vua đã chiếm dụng phòng tiếp kiến của Ser Raymun. Và đó là nơi

Ned tìm thấy họ. Căn phòng thật đông đúc. Quá đông đúc. Nếu chỉ có hai
người, Robert và ông có thể dễ dàng dàn xếp vấn đề.

Robert đang ngồi sụp trong chiếc ghế cao của Darry ở phía bên kia

phòng, gương mặt ủ rũ và u ám. Cersei Lannister và cậu con trai đứng bên
cạnh ngài. Hoàng hậu đặt tay lên vai Joffrey. Lớp vải băng bó bằng lụa dày
cộp bó lấy cánh tay thằng bé.

Arya đứng lẻ loi giữa phòng, với Jory Casse. Mọi ánh mắt đều dồn vào

cô bé. “Arya,” Ned gọi lớn. Ông tới bên cô con gái, tiếng giày gõ rộn ràng
trên nền đá. Nhìn thấy cha, cô bé hét lớn và bắt đầu khóc.

Ned quỳ xuống bên cạnh và nắm lấy tay cô con gái. Arya đang run rẩy.

“Con xin lỗi, cô bé sụt sùi. “Con xin lỗi, con xin lỗi.”

“Cha biết,” ông nói. Cô nhóc thật nhỏ bé trong vòng tay ông. Con bé chỉ

là một bé gái nhỏ gầy gò. Thật khó mà tưởng tượng con bé có thể gây rắc
rối tới nhường đó. “Con có bị thương không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.