TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 438

Tyrion thấy nét giận dữ trên khuôn mặt Catelyn, nhưng bà ta không còn

lựa chọn khác. “Cầu chúa tha thứ cho chúng ta. Chúng ta sẽ đi ngay lập
tức.”

Giờ họ không hề thiếu ngựa nữa. Tyrion chuyển cái yên của mình lên

con ngựa đốm của Jyck, ước chừng nó phải chạy được trong ít nhất ba bốn
ngày tới. Anh định leo lên ngựa thì Lharys bước tới và nói. “Giờ tôi sẽ lấy
lại thanh đoản kiếm, chú lùn ạ.”

“Cứ để hắn giữ nó đi.” Catelyn Stark từ trên lưng ngựa nhìn xuống. “Và

cứ cho hắn cầm rìu. Có thể chúng ta sẽ cần tới nó nếu bị tấn công tiếp.”

“Cám ơn phu nhân,” Tyrion nói rồi lên ngựa.

“Không cần đâu,” bà cụt lủn nói. “Ta vẫn chẳng tin anh hơn lúc trước tẹo

nào.” Bà đã đi mất trước khi anh kịp trả lời.

Tyrion chỉnh lại chiếc mũ trụ cướp được và cầm lấy cây rìu từ tay Bronn.

Anh nhớ mình bắt đầu cuộc hành trình thế nào, với tay bị trói và mũ trùm
che kín đầu và thấy đây là một sự cải thiện đáng kể. Phu nhân Stark cứ
không tin anh; nhưng chừng nào anh còn giữ cây rìu, anh chắc chắn mình
còn dẫn đầu trò chơi.

Ser Willis Wode đi đầu. Bronn đi ngoài rìa, phu nhân Stark an toàn đi

giữa, Ser Rodrik bám sát sau. Marillion cứ liếc trộm Tyrion suốt.

Chàng ca sĩ bị gãy vài cái xương sườn, gãy mất cây đàn hạc, và bốn

ngón tay chơi đàn, nhưng kể ra ngày hôm nay cũng chưa tệ lắm; cậu ta đã
chiếm được cái áo choàng lông mèo ma đẹp tuyệt, lớp lông đen dày dặn xen
lẫn những sọc trắng. Cậu ta im lặng chui bên dưới cái áo choàng, và lần đầu
tiên trong suốt chuyến hành trình, cậu ta không nói lấy một lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.