TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 1A: SÓI TUYẾT THÀNH WINTERFELL - Trang 395

Dường như chưa đủ. “Nếu cồ dám nói với bất kỳ ai,” hắn nói nốt, “tôi sẽ

giết cô.”

Tôi là người cuối cùng đọc kinh cầu nguyện cho cậu ta,” Ser Barristan

Selmy nói khi nhìn xuống thi thể đặt đằng sau cỗ xe ngựa. “Cậu ta không có
người thân. Tôi nghe nói, cậu ấy chỉ còn một mẹ già ở thung lũng.”

Trong ánh bình minh mờ nhạt, hiệp sĩ trẻ trông như đang ngủ say. Hắn

không đẹp trai, nhưng cái chết đã làm mềm những đường nét rắn rỏi, và Hội

Chị Em Quản Sinh Tử

[22]

đã mặc cho hắn bộ đồ nhung đẹp nhất, cổ cao

che đi vết thương do ngọn thương gây ra.

Eddard Stark nhìn mặt hắn, tự hỏi liệu có phải vì ông mà cậu thiếu niên

này phải ra đi không.

Bị giết bởi tướng đồng minh nhà Lannister trước khi Ned kịp nói với hắn

một lời, có phải ngẫu nhiên không? Ông nghĩ mình chẳng bao giờ biết
được.

“Hugh làm cận vệ của Jon Arryn suốt bốn năm ròng,” Selmy nói tiếp.

“Theo như Jon nhớ thì nhà vua phong tước hiệp sĩ cho hắn trước khi hắn lên
đường lên phương bắc.

Đêm qua Ned ngủ không ngon giấc nên cảm thấy toàn thân mệt mỏi.

“Không ai trong chúng ta sẵn sàng cả,” ông nói.

“sẵn sàng cho tinh thần hiệp sĩ ư?”

“Cho cái chết.” Ned nhẹ nhàng che thi thể cậu nhóc bằng tấm áo choàng

xanh lam với những vầng trăng khuyết dính máu. Khi mẹ cậu hỏi lý do con
mình ra đi, ông cay đắng nghĩ, họ sẽ nói với bà rằng cậu chiến đấu để vinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.