TRÒ CHƠI VƯƠNG QUYỀN 2B: BẢY PHỤ QUỐC - Trang 85

ra bên ngoài tường thành để đưa thư, tới những lán trại bẩn thỉu và hỗn tạp.
Mình có thể chạy trốn, cô nghĩ như vậy khi một chiếc xe ngựa lọc cọc chạy
qua. Mình có thể nhảy lên phía sau một chiếc xe ngựa và ẩn nấp, hoặc gia
nhập nhóm những ả điếm đi theo binh lính, chẳng có ai ngăn cản mình
được
. Có lẽ cô đã làm như thế, nếu không vì Weese. Hắn đã nói với họ hơn
một lần về những việc hắn sẽ làm với bất cứ ai có ý định chạy trốn. “Sẽ
không có đánh đập gì cả, không hề. Ta sẽ không động một ngón tay đến các
ngươi. Ta chỉ để dành các ngươi cho một gã xứ Qohor chuyên bẻ tay chân
kẻ thù, đúng vậy. Tên ông ta là Vargo Hoat, và khi quay lại ông ta sẽ chặt
cụt chân các ngươi.” Cầu mong lão Weese chết quách đi, Arya thầm nghĩ...
nhưng cô thậm chí không dám nghĩ như vậy lúc có hắn bên cạnh. Chỉ cần
quan sát, hắn sẽ ngửi thấy những suy nghĩ trong đầu người khác, hắn luôn
tuyên bố như vậy.

Thế nhưng, Weese chẳng bao giờ tưởng tượng được cô lại biết đọc, nên hắn
không bao giờ niêm phong những bức thư khi trao cho cô. Arya đều lén đọc
chúng, nhưng chẳng có thông tin gì hay ho ngoài những thứ ngớ ngẩn như:
đưa xe ngựa này tới kho thóc và xe kia tới kho vũ khí. Lần khác thì là một
yêu cầu trả món nợ cá cược, nhưng vị hiệp sĩ mà cô đưa thư cho lại không
biết đọc. Khi cô nói với hắn nội dung bức thư, hắn định đánh cô, nhưng
Arya đã né rất nhanh, giật một chiếc sừng đựng rượu được trang trí bằng
bạc khỏi yên ngựa của hắn và bỏ chạy. Gã hiệp sĩ gầm lên và đuổi theo,
nhưng cô nhanh chóng luồn lách, len lỏi qua một đám cung thủ, và nhảy
qua một hố xí. Trong bộ áo giáp nặng nề, tên hiệp sĩ không thể đuổi kịp cô.
Khi Arya đưa chiếc sừng cho Weese, hắn nói một con chồn nhỏ lanh lợi
như cô xứng đáng được nhận phần thưởng. “Ta đã thấy món súp tối nay là
một con gà trống thiến béo ngậy. Ta sẽ chia cho ngươi. Chắc chắn ngươi sẽ
thích cho mà xem.”

Dù đi đâu, Arya cũng tìm kiếm Jaqen H’ghar, muốn thì thầm một cái tên
vào tai anh ta trước khi những kẻ cô căm ghét đi mất và không tìm thấy
được nữa, nhưng giữa đám hỗn loạn và xô bồ này, cô không thể tìm được gã
lính đánh thuê người Lorath đó. Anh ta vẫn còn nợ cô hai mạng người, và
cô sợ rằng cô sẽ không bao giờ giết được chúng nếu anh ta đã ra chiến
trường với những người còn lại. Cuối cùng, cô lấy hết can đảm hỏi một
trong những người lính gác cổng xem anh ta đã đi hay chưa.

“Anh ta là lính của ngài Lorch đúng không?” tên lính canh hỏi. “Thế thì anh
ta chưa đi đâu. Lãnh chúa của anh ta là Ser Amory, chủ lâu đài Harrenhal.
Họ đều đang ở đây để giữ lâu đài. Nhóm Dị Nhân Khát Máu cũng sẽ ở lại
để chuyên cướp phá. Con dê Vargo Hoat thường làu bàu chuyện này, ông ta
và Lorch từ trước đến nay luôn ghét nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.