TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 191

đó chỉ là trò giải trí, không hơn không kém. Chính từ ‘giải trí’ đó khiến ta
đau lòng, rằng cả cuộc đời mình chỉ là cuộc đời của một người mua vui cho
kẻ khác”.

Và chuyện có vẻ đúng như vậy. Ông ấy qua đời, thậm chí không được ai
nhắc đến, ở bất kỳ nơi nào trên trái đất này. Một người đã sống chín mươi
năm và đã cống hiến cho nhân loại từ năm hai mươi lăm tuổi mà cứ như
ông ấy đã chết hàng bao thế kỷ. Không ai nghĩ đến ông ấy, không ai quan
tâm đến việc bày tỏ chút lòng tôn kính đối với ông ấy. Ông ấy là một trong
những nhân vật vĩ đại nhất của thế kỷ mà mình sống, nhưng hội đồng giải
thưởng Nobel chưa bao giờ nghĩ đến Krishnamurti bởi vì ông ấy không phải
là một chính khách.

Ngay từ đầu, ông ấy cũng đã nỗ lực tiếp cận những người này, nhưng ông
ấy bị các tôn giáo từ chối, tất cả các giáo sĩ đều buộc tội ông ấy; dần dần,
ông ấy từ bỏ ý nghĩ về con người.

Ông ấy có một vài đệ tử ở một vài thành phố trên thế giới. Tại Ấn Độ, ông
ấy chỉ đến New Delhi, Bombay, Varanasi và thung lũng Rishi, nơi có các
ngôi trường của ông ấy, chỉ có bốn nơi; và những ngôi trường tương tự ở
khắp thế giới. Tại những nơi này, vẫn những con người đó đã lắng nghe ông
suốt ba mươi năm, bốn mươi năm, năm mươi năm… Thật buồn khi những
người lắng nghe ông ấy trong suốt năm mươi năm vẫn không thay đổi gì.
Ông ấy không thể tìm được người bầu bạn. Ông ấy đã cố gắng hết sức
mình. Nhưng con người ngày càng trở nên sắt đá, ngày càng trở nên say
ngủ, say thuốc, và... Ngày càng khó để đánh thức họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.