TRÒ CHUYỆN VỚI VĨ NHÂN - Trang 279

nhìn thấy một sa mạc, nghĩa là bạn đã nhìn thấy tất cả. Nó giống hệt nhau:
cùng một khung cảnh cứ trải dài trải dài tít tận chân trời. Không có bất kỳ
sự xao lãng nào.

Đó là lý do vì sao nhiều thiền sư đã đến sống tại sa mạc. Qua các thời kỳ,
nhiều người đã chuyển đến sống ở sa mạc. Sức hấp dẫn của nó chính là sự
tĩnh lặng và vẻ đẹp của một tình huống không gây xao lãng.

Không có gì khiến bạn xao lãng, không có gì cử động, tất cả tuyệt đối yên
tĩnh. Cái chết có thể cũng chỉ yên tĩnh như sa mạc. Nó có vẻ đẹp riêng,
nhưng nó thiếu đi sự phong phú và tính đa dạng.

Khu vườn có tính đa dạng: nhiều cây cối, nhiều tán lá xanh, nhiều hoa,
nhiều màu sắc, chim chóc reo ca, dòng suối chảy, âm thanh của tiếng nước
và tiếng gió rì rào qua các nhánh thông. Và có cả ngàn lẻ một thứ cùng xảy
ra. Khu vườn tràn đầy, còn sa mạc thì trống rỗng.

Bản thể nội tâm của một người thiền trở nên giống như sa mạc, còn bản thể
nội tâm của một người đang yêu trở nên giống như khu vườn. Do đó, Sanai
gọi đây là

The Hadiqa: Khu vườn.

Tuy nhiên, điều đó phụ thuộc vào bạn. Một người có thể thích sa mạc hơn
khu vườn, nó sẽ là con đường của anh ta. Không có gì sai cả, anh ta nên đi
theo con đường đó. Bạn phải nhìn vào bên trong mình và nhận ra tiềm năng
của mình, các khả năng của mình, thiên hướng của mình.

Sa mạc có thể là khu vườn đối với bạn hoặc khu vườn có thể là sa mạc đối
với bạn, bởi vì thức ăn của người này là thuốc độc của người khác. Chính
Sanai nói rằng thế giới của những người đang yêu phong phú hơn rất nhiều
– bởi vì chính người yêu đang nói về thế giới của mình, hãy nhớ điều đó.

Nhưng hãy nhớ một điều… mỗi bậc thầy đều đã nói, bởi vì có rắc rối ở cả
hai con đường. Vấn đề là bạn có thể bị mắc cạn trên cầu. Người thiền có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.