Lời vừa nói ra, không chỉ mấy vị khách mời bên cạnh đều chú ý mà
ngay cả Kỷ Nghiên đứng ở đằng xa cũng quay lại nhìn, vẻ mặt ngẩn ra.
Tô Giản
囧, liền vội vàng làm rõ: "Không có không có!" Lại không
dấu vết đụng nhẹ An Dĩ Trạch, tỏ ý anh nhanh mà làm rõ đi.
An Dĩ Trạch không trả lời vấn đề cả vị khách, chỉ nói: "Thân thể Tô
Giản có chút khó chịu, tạm thời không thích hợp để uống rượu."
Người xung quanh lộ ra vẻ mặt 'biết biết', mập mờ cười, khen: "Cậu ba
và mợ ba thật tình cảm!"
Tô Giản đanh mặt lại cười 'ha ha' hai tiếng.
May mắn sắp đến trước mặt Kỷ Nghiên. Lần đầu Tô Giản được tiếp
xúc gần như vậy, trong lòng có một cỗ kích động nho nhỏ, hai mắt sáng
như đèn pha nhìn chằm chằm Kỷ Nghiên.
Lại nói, bộ dáng của thiên hậu Kỷ Nghiên thật đẹp, hơn nữa vẻ mặt
dịu dàng, thật dễ khiến người khác sinh cảm tình. Nếu là trước kia, nữ thần
như vậy Tô Giản đã chạy lại, nhưng hiện nay, nếu Kỷ Nghiên là thần tượng
của An Dĩ Trạch, ấn tượng của cô đối với anh cũng giảm đi không ít
Dù hiện nay cảm tình của anh và An Dĩ Trạch đã tiến bộ không ít,
nhưng tình địch mãi là tình địch, huống hồ An Dĩ Trạch còn chiếm tiện
nghi của anh trước mặt công chúng, tức giận trong lòng vẫn chưa tiêu
xuống, tất nhiên đều không vừa mắt với tất cả thứ An Dĩ Trạch thích.
Mặt của An Dĩ Trạch, khuôn mặt đáng ghét! An DĨ Trạch cười, đạo
đức giả cực kỳ! Nữ thần của An Dĩ Trạch, cùng lắm cũng chỉ là một cô gái
xinh đẹp bình thường mà thôi!
"Tiểu Trạch, sinh nhật vui vẻ!" Kỷ Nghiên mỉm cười nhìn An Dĩ
Trạch, giọng nói mềm mại dễ nghe.