“Bị cảm? Uống thuốc chưa? Chú Lý phải chú ý thân thể!”
Chú Lý hiển nhiên rất vui vẻ: “Không có chuyện gì lớn, chỉ ho khan
một chút, uống thuốc rồi, cũng sắp khỏe. Thân thể của chú Lý con còn
không biết! Khỏe lắm! Giản Giản, con cũng đừng lo lắng?”
“Vâng.” Tô Giản khéo léo trả lời, hỏi: “Chú Lý, mẹ con đâu?”
“Mẹ con đến nhà gì Vương, hiện tại để chú ra ngoài kia gọi bà ấy...”
“Ai, đừng đừng đừng!” Tô Giản cười hai tiếng. “Không cần vậy đâu,
con cũng không có gì, chỉ muốn hỏi chút thân thể mẹ con dạo này thế nào.”
“Tốt vô cùng, bà ấy vẫn luôn đi trị liệu hóa học! Hơn nữa, còn phải
làm phiền Tiểu An! Nếu không phải là Tiểu An, chúng ta làm sao có thể lấy
ra được nhiều tiền như vậy, cho nên mẹ con nói bà ấy có phúc, con gái bà
tìm cho bà một người con rể tốt!”
Nghe chú Lý trong điện thoại khen ngợi An Dĩ Trạch, Tô Giản có chút
bực mình, thầm nghĩ lão nhân gia nào biết, người con rể tốt này của người
chỉ là hàng giả! Nếu không phải con gái người bị anh ta lợi dụng, sao hắn
lại có thể hào phóng như vậy!
Cuối cùng, chú Lý tha thiết nói: “Giản Giản, có thời gian thì đưa Tiểu
An cũng về nhà một chuyện? Mẹ con rất nhỡ con!”
Tô Giản không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt gật đầu: “Vâng, có
thời gian cũng con sẽ về đó.”