vứt bỏ An Dĩ Trạch. Nếu đúng là như vậy, không bằng hiện tại anh không ở
cùng An Dĩ Trạch, tránh cho đến lúc đó An Dĩ Trạch lại càng khó chịu.
An Dĩ Trạch ôm lấy anh, giọng nói khàn khàn: "Giản Giản, anh không
quan tâm..."
Tim Tô Giản nóng lên, giơ tay ôm chặt hông anh, mặt chôn trong ngực
anh: "Nhưng tôi quan tâm."
Không quan tâm, có lẽ tôi có thể tùy ý chà đạp, tôi quan tâm anh, cho
nên, tôi mới sợ, sẽ phụ lòng anh.