TRỞ VỀ EDEN - Trang 104

- Mọi việc sẽ tốt đẹp thôi. Dan ạ. Tôi đã sẵn sàng.
những đều nhận thấy hình như thần kinh của ông rất căng thẳng, không
giống như thường ngày, khi ông mổ những bệnh nhân khác. Đến
cuối cùng, khi ca mổ kết thúc, ông tháo đôi găng cao su ra, thấy hai tay ông
run rẩy vì mệt mỏi. Suốt bấy nhiêu năm làm bác sĩ, chưa bao giờ ông có
hiện tượng như vậy. Vài tiếng sau, khi đã tắm rửa và nghỉ ngơi. Dan vẫn
tiếp tục suy nghĩ về chuyện đó. Câu giải đáp thật đơn giản: đối với ông,
bệnh nhân này rất quan trọng, quý giá hơn tất cả. Thế mà ông có biết gì về
chị ta đâu! Cố nén xúc động, ông nhấc máy điện thoại:
- Alô, tôi là bác sĩ Marshall gọi từ đảo Orphey đây. Cho tôi được nói
chuyện với thiếu uý Johneson.

Trong khi chờ nối máy Dan nghe rõ tiếng tim mình đập trong buổi đêm yên
tĩnh.- Alô, Sam đấy à, Dan Marshall đây. Anh có thể giúp tôi về trường hợp
mất tích không. Ồ không, không, không phải là bạn tôi. Đó là một nữ bệnh
nhân. Có một thời gian chị ta bị mất trí nhớ. À vâng, tất nhiên, chiều cao
khoảng năm phút tám đuyma, cân nặng khoảng một trăm ba mươi
phuntơ, tóc hung, mắt xanh da trời…Đêm ấy, khi đi thăm bệnh nhân, ông
xem lại y bạ của chị lần nữa “Em là ai! – ông thầm hỏi thân hình quấn băng
đang nằm mê man bất động – Chính em có biết em là ai không? hở Tara!”

* * *

Greg Marsdan không cảm thấy chút phân vân nào khi cho xe chạy trên con
đường cao tốc đến Hunters – Hill. Y tin tưởng rằng y đã hành động một
cách thông minh và thận trọng. Sau một khoảng thời gian như thế, một
cuộc viếng thăm nhà bạn gái tốt nhất của vợ mình chắc chẳng gây cho ai
nghi ngờ. Thật thương hại cho Philip, ông ta lại đi New York. Greg cười
khẩy, hắn cho chiếc Rolls-Royce phóng rất nhanh lướt qua khu vực phụ cận
buồn tẻ của Sydney.
- Trời đất ơi, Greg!
– Vừa nghe có tiếng ô tô từ con đường trước nhà vọng lại, Jilly đã bay ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.