TRỞ VỀ EDEN - Trang 164

không đông người lắm.
– Tara nhẹ nhàng đề nghị.
– Tôi chỉ còn phải chụp hai ba kiểu ảnh nữa thôi. Nếu chị muốn, chúng ta
sẽ gặp nhau ở đó.Jilly chụp lấy lời đề nghị đó như bám lấy một cọng rơm: -
Tôi sẽ đợi cô ở đó. Tara mỉm cười và trở lại vị trí của mình.
Cơn hứng khởi sáng tạo của Jeyson kéo quá dài, Tara xong việc
muộn hơn chị tưởng rất nhiều.Thầm rủa Jeyson, chị vội vàng chạy đến bar,
bụng nghĩ chắc Jilly không đợi nữa. Nhưng sự lo lắng đó là hão huyền. Jilly
đã tìm được nơi rất hợp với bất kỳ kẻ nghiện rượu nào và đang cảm thấy
vui vẻ. Cứ nhìn vẻ bề ngoài cũng có thể đoán được ả ta đã nốc khá nhiều.-
Tôi xin lỗi là đã đến muộn
– Tara nói khi tới bên bàn Jilly.
– Công việc kéo dài hơn tôi tưởng. Thật may là chị chưa bỏ đi. Tôi cứ sợ là
chị chờ đợi phát chán.
- À chuyện vặt! – Jilly phẩy tay bất cần. Ả ta bắt đầu mềm môi
– Cô uống gì? – Rồi thành thạo vẫy tay gọi bồi bàn.- Cho tôi xin một cốc
bia.
- Bia và whisky – Jilly ra lệnh. Rồi nhìn thấy trước mặt mình cả một hàng
ly rỗng, ả thanh minh:
- Tôi chỉ uống khi tôi buồn chán thôi. Khi Philip đi vắng, trong nhà trở nên
quá trống vắng và cô quạnh.
- Vâng, tôi hiểu – Tara nói vẻ thông cảm. Nhưng chị lập tức quay trở lại với
đề tài bỏ dở: – Nhưng chị có Greg rồi cơ mà? - Thật thế ư? – Jilly nheo
mũi rồi nói với giọng khoe khoang: – Vâng, vâng. Dĩ nhiên! Anh ta
cần tôi. Ngoài ra – giọng ả lại thay đổi
– tôi cũng cần anh ta. Vâng! Greg Marsdan là một thứ nha phiến. Một
dạng như thế – ả ta tợp một ngụm lớn mặt nhăn lại, cảm thấy whisky lan
toả toàn thân.Tara mở lại cuộc tiến công.
- Anh ta… Kể cho tôi nghe chút ít về người vợ. Theo tôi hiểu thì chị và bà
ấy là chỗ bạn thân thiết của nhau?
- Từ thời thơ ấu. Cha chúng tôi ở cạnh nhau. Những mối lợi chung liên kết
họ lại. – Bóng tối của quá khứ lướt qua bộ mặt của Jilly. Ồ! đúng rồi, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.