TRỘM LẤY CƠ MAY TỪ VẬN RỦI - Trang 109

YÊU MỌI THỨ XẢY ĐẾN: A MOR FATI

34

Công thức của tôi về sự vĩ đại của con người là amor fati: một người không muốn
điều gì phải khác đi, không tiến lên, không lùi lại, không tồn tại mãi mãi. Không đơn
thuần chịu đựng những gì là tất yếu, lại càng không phải là che giấu nó... mà là yêu
lấy nó.

– Nietzsche.

tuổi 67, một tối nọ Thomas Edison về nhà sớm sau một ngày làm việc ở
phòng thí nghiệm. Không lâu sau bữa tối, một người chạy xộc vào nhà ông
để đưa một tin khẩn cấp: Có hỏa hoạn ở khu nghiên cứu và sản xuất của

Edison cách đó vài dặm.

Xe chữa cháy từ tám thị trấn gần đó đã nhanh chóng được huy động đến hiện
trường, nhưng họ không thể kiểm soát được ngọn lửa. Bị kích thích bằng các loại hóa
chất lạ trong tòa nhà, những ngọn lửa xanh và vàng bốc lên cao đến tận tầng bảy, đe
dọa sẽ phá hủy toàn bộ đế chế mà Edison đã dành cả đời để gây dựng.

Edison bình tĩnh nhưng nhanh chóng tìm đường đến chỗ đám cháy, băng qua đám
đông hàng trăm người để tìm cậu con trai. “Con mau gọi mẹ và các bạn của mẹ đến
đây,” ông nói với con trai với một sự hào hứng trẻ con. “Họ sẽ không có dịp nào khác
được xem một ngọn lửa lớn như thế này đâu.”

“Sao cơ ạ?!”

Đừng lo, Edison an ủi cậu con trai. “Không sao đâu. Chúng ta chỉ vừa vứt bỏ được
một lượng rác lớn mà thôi.”

Đó là một phản ứng hết sức tuyệt vời. Nhưng nếu bạn ngẫm về nó, đúng là không
còn cách phản ứng nào khác.

Edison có thể làm gì đây? Than khóc ư? Tức giận ư? Hay bỏ cuộc và đi về nhà?

Chính xác thì những điều đó sẽ ích gì?

Bây giờ bạn đã biết câu trả lời rồi: Chẳng gì cả. Nên ông đã không bỏ lỡ thời gian để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.