vụ đầu tiên, trái tim họ sẽ tan nát. Nếu các thương gia trẻ thất bại, người ta nói đời
anh ta hỏng rồi. Nếu những thiên tài giỏi nhất tốt nghiệp từ một trong các trường
đại học của chúng ta không được mời vào làm tại một văn phòng nào đó trong nội
thành hoặc vùng ngoại ô Boston trong vòng một năm sau khi ra trường, bạn bè và
chính bản thân anh ta sẽ thấy anh ta đúng khi dành phần đời còn lại để đau khổ và
than vãn.”
Hãy nghĩ xem Emerson sẽ nói gì về chúng ta lúc này. Ông ấy sẽ nói gì về bạn?
Phần lớn thế hệ chúng tôi đều quyết định chuyển về ở với cha mẹ sau khi ra trường.
Thất nghiệp ở thế hệ này cao gấp hai lần so với mức trung bình của quốc gia. Theo
một nghiên cứu của Đại học Michigan năm 2011, nhiều sinh viên ra trường thậm chí
còn chẳng buồn học lái xe. Họ nói: “Đằng nào đường chẳng bị chặn, cần gì phải có
một cái bằng lái mà chẳng bao giờ dùng đến?”
Chúng ta rên rỉ, than vãn và chán nản khi mọi thứ không được như ý muốn. Thay vì
làm gì đó, chúng ta lại ngồi nhà chơi điện tử, đi phượt hoặc tệ hơn là tiêu pha bằng
nhiều khoản vay mà sẽ không bao giờ trả nổi. Và sau đó chúng ta tự hỏi tại sao mọi
chuyện lại không khá hơn lên chút nào.
Chúng ta sẽ khá hơn nhiều khi theo ví dụ ngược lại của Emerson. Hãy là một người
sẵn sàng thử không chỉ một công việc, mà “thử mọi loại nghề nghiệp, làm nông, dạy
học, diễn giả, biên tập một tờ báo, tham gia vào Quốc hội, mua một thị trấn, và cứ
thế tiếp tục trong những năm sau, luôn đặt được chân xuống đất nếu có bị rơi, giống
như loài mèo.”
Đó là sự bền bỉ. Và với nó, Emerson nói “Khi tin vào chính mình, những năng lực mới
sẽ xuất hiện.” Cái hay về sự bền bỉ là nó không thể bị ngăn chặn bởi bất kỳ điều gì, trừ
cái chết.
Chúng ta có thể đi đường vòng, luồn xuống dưới hoặc lùi ra sau. Chúng ta có thể
quyết định đà tiến lên và thất bại là không loại trừ lẫn nhau – chúng ta có thể tiếp tục
đi, tiến lên phía trước, kể cả khi bị chặn ở một hướng nào đó.
Hành động của chúng ta có thể bị ngăn trở, nhưng ý chí thì không. Những kế hoạch
(kể cả cơ thể) của chúng ta có thể bị phá hủy. Còn niềm tin vào bản thân thì sao? Bất
kể bị ném ngược trở lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, chúng ta vẫn giữ lại năng lực để
quyết định sẽ thử thêm một lần nữa. Hoặc thử một con đường khác. Hoặc ít nhất là
chấp nhận thực tế và quyết định hướng đến một cái đích mới.
Sự quyết tâm là không thể bị đánh bại. Không gì ngoại trừ cái chết có thể ngăn chúng
ta làm theo khẩu hiệu của Churchill: “KBO. Keep Buggering On – Tiếp tục chiến đấu