TRỘM LẤY CƠ MAY TỪ VẬN RỦI - Trang 72

cầu là bất hợp pháp – Zemurray cho các kỹ sư xây hai cầu tàu. Ở giữa hai cầu tàu tiến
ra đến gần giữa sông, họ đặt một cầu phao có thể lắp ráp trong vài giờ để nối hai bên.
Đường ray xe lửa được xây ở cả hai bờ sông, chạy theo hướng đối diện. Khi United
Fruit phàn nàn, Zemurray cười và trả lời: “Tại sao? Đó không phải là cái cầu. Đó chỉ là
hai cái cảng cũ thôi mà.”

Hãy tùy cơ ứng phó. Không phải áp dụng chiến lược bạn học ở trường mà là điều
chỉnh chúng để phù hợp với từng tình huống. Bất cứ cách nào có tác dụng.

Chúng ta dành rất nhiều thời gian đắn đo xem phải làm gì. Chúng ta cố gắng để hoàn
hảo. Chúng ta tự nhủ sẽ bắt đầu khi có đủ điều kiện, hoặc khi “chắc ăn” nhất. Trong
khi chúng ta nên tập trung vào làm tốt những gì mình đang có. Chỉ tập trung vào kết
quả thay vì phương pháp đẹp đẽ.

Như người ta nói về môn võ judo Brazil, không quan trọng bạn quật ngã đối thủ
xuống sàn bằng cách nào, miễn là bạn đè được họ xuống.

Điều Zemurray không bao giờ để mất sự chú ý là nhiệm vụ: đưa chuối qua sông. Cho
dù đó là một cái cầu hay hai cầu tàu với một bến tàu ở giữa, chẳng quan trọng, miễn
là hàng hóa được đưa đến nơi cần phải đến. Khi ông ta muốn trồng chuối ở một đồn
điền cụ thể, không quan trọng để tìm ra chủ sở hữu hợp pháp của mảnh đất – quan
trọng là trở thành chủ sở hữu hợp pháp.

Khi có một nhiệm vụ, để hoàn thành nó, bạn bị dằn vặt giữa mong muốn và thực tế.
Bạn sẵn sàng cống hiến tới đâu? Bạn sẵn sàng làm gì để giải quyết nó?

Hãy ngừng phàn nàn, đừng đầu hàng nỗi sợ hãi và sự bất lực. Bạn không thể chạy về
nhà với mẹ. Bạn sẽ giải quyết vấn đề này thế nào? Bạn làm thế nào với những quy tắc
đang kìm giữ bạn?

Có thể bạn cần thêm một chút tinh ranh hoặc thuyết phục thay vì “cắn răng chịu
đựng”. Đôi khi điều đó đòi hỏi phải lờ đi các quy tắc lạc hậu và bạn sẽ xin lỗi cấp trên
sau, thay vì xin phép trước (rồi sẽ bị từ chối). Khi có một nhiệm vụ quan trọng, điều
duy nhất bạn cần làm là hoàn thành nó.

Ở tuổi 21, Richard Wrigh vẫn chưa trở thành một trong những tác giả nổi tiếng nhất
thế giới. Da màu và nghèo khó, ông quyết định sẽ đọc và không ai có thể ngăn cản
ông. Có phải ông đã lao vào thư viện và gây náo loạn? Không, không phải ở Jim Crow
South. Thay vào đó ông viết một bức thư: “Thưa bà, bà có thể cho cậu bé da đen
mượn vài quyển sách của HL Mencken được không?” và mượn nó bằng một thẻ thư
viện bị ăn cắp, giả vờ là mượn hộ một ai đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.