TRỘM LẤY CƠ MAY TỪ VẬN RỦI - Trang 74

H

NGỢI CA CHIẾN LƯỢC TẤN CÔNG BÊN

SƯỜN

Bất cứ ai không thể tìm kiếm điều bất ngờ, sẽ chẳng nhìn thấy gì, vì con đường phía
trước, ai cũng biết là đường cụt.

– Heraclitus.

ình dung phổ biến về George Washington trong huyền thoại của người Mỹ là
một vị tướng can đảm và táo bạo, có năng lực quan sát tất cả những gì trong
tầm mắt và chống lại thực dân Anh tàn bạo. Tất nhiên, bức chân dung thực có

phần không huy hoàng bằng. Washington không phải là một chiến binh du kích,
nhưng gần như là vậy. Ông là người lắm mưu mẹo, khó đoán và thường từ chối xung
trận.

Đội quân của ông không được huấn luyện, không được trang bị và có sức chiến đấu
yếu ớt. Ông chủ yếu tiến hành cuộc chiến mang tính phòng thủ, cố tránh né những
đoàn quân Anh hùng hậu. Bất chấp những miêu tả khoa trương, hầu hết mưu mẹo
của ông là những cú chọc khiến cho kẻ thù lớn mạnh hơn phải khó chịu. Đánh và
chạy. Đâm thọc và di chuyển.

“Không bao giờ tấn công ở những chỗ quá rõ ràng,” Washington đã nói với những
thuộc cấp của mình như vậy. “Đừng bao giờ tấn công đúng ở nơi quân thù lường
trước được,” ông giải thích, “nơi càng ít nguy hiểm càng là nơi kẻ thù lơ là phòng bị,
do vậy đây chính là nơi có hy vọng thành công nhất.” Ông thường linh cảm được
những cuộc đụng độ nhỏ nào có khả năng dẫn tới thắng lợi lớn.

Thậm chí “thắng lợi” vẻ vang nhất của ông cũng chẳng phải từ một trận chiến trực
tiếp với quân Anh. Thay vào đó, Washington băng qua Delaware vào rạng sáng ngày
Giáng sinh để tấn công một đội lính đánh thuê Đức, có vẻ như đã quá chén và đang
say giấc.

Ông thực sự giỏi trong việc rút quân hơn là tiến quân – khéo léo trong việc bảo toàn
lực lượng hơn là để tiêu hao lực lượng trong thất bại. Washington hiếm khi bị lâm
vào thế mắc kẹt – ông luôn tìm ra đường thoát. Ông đơn giản chỉ làm cho kẻ thù mỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.