TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 131

Khóc xong tôi thấy ê ẩm và kiệt sức, mí mắt tôi nóng rực và vai thì mỏi

nhừ do run rẩy quá lâu. Nhưng tôi cũng thấy nhẹ nhõm và sạch sẽ hơn, như
thể tôi đã lọc ra một thứ lâu nay làm mình ốm. Ashton rút cho tôi một xấp
khăn giấy và cho tôi một phút để lau mắt xì mũi. Khi tôi cuối cùng đã gom
hết đống khăn giấy chèm nhẹp và quẳng chúng vào thùng rác trong góc rồi,
chị lại nhấp thêm một ngụm bia và chun mũi. “Thứ này uống không ngon
như chị tưởng. Thôi đi đạp xe nào.”

Giờ tôi không từ chối chị được nữa. Nên tôi đi theo chị ra công viên cách

nhà chừng một cây số, nơi có một hàng xe đạp cho thuê. Ashton tìm hiểu
cách đăng ký, quẹt thẻ tín dụng để lấy hai chiếc xe. Chúng tôi không có mũ,
nhưng vì chỉ đi vòng quanh công viên nên cũng chẳng quan trọng gì.

Tôi không đạp xe bao nhiêu năm rồi nhưng có vẻ người ta nói đúng:

không ai quên cách đạp xe cả. Sau lúc khởi đầu loạng choạng chúng tôi
thẳng tiến trên con đường rộng xuyên công viên và tôi phải thừa nhận, việc
này khá vui. Gió mơn man qua tóc tôi trong khi chân tôi guồng đạp và tim
thì đập mạnh hơn. Lần đầu tiên trong tuần tôi không cảm thấy dở sống dở
chết. Tôi ngạc nhiên khi Ashton dừng lại và nói, “Hết giờ rồi.” Chị thấy vẻ
mặt tôi và hỏi, “Vậy mình thuê thêm một giờ nữa nhé?”

Tôi cười với chị. “Ừ, OK.” Dù vậy chúng tôi thấm mệt khi mới được

thêm nửa giờ nữa, nên trả xe và đi cà phê để bù nước. Ashton chờ lấy nước
trong khi tôi kiếm chỗ ngồi, và tôi lướt qua đống tin nhắn trong lúc chờ chị.
Giờ thì việc đó tốn ít thời gian hơn trước nhiều - tôi chỉ có vài tin từ Cooper,
hỏi thăm xem tôi có đi đến buổi tiệc của Olivia tối nay không.

Olivia và tôi chơi với nhau từ năm lớp chín, nhưng cả tuần nay cậu ấy

chẳng nói tiếng nào với tôi. Khá chắc là mình không được mời, tôi nhắn.

Bài “Only Girl” vang lên khi tin nhắn Cooper tới. Tôi tự nhủ khi tất cả

chuyện này chấm dứt và tôi có thời gian sắp xếp lại suy nghĩ, tôi sẽ thay
tiếng chuông nào bớt đáng ghét hơn. Tào lao quá. Tụi nó cũng là bạn cậu
mà.

Mình không đi đâu, tôi nhắn. Chơi vui nhé. Đến lúc này, tôi còn chẳng

thấy buồn vì bị cho ra rìa. Chỉ là thêm một chuyện thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.