TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 193

mình hơi sợ.” Tôi thở dài, vì, nói thật, tôi cũng nghĩ đến chuyện đó. Dù chỉ
có năm phần trăm khả năng, nhưng vẫn là quá nhiều.

Nate vuốt môi tôi. “Miệng cậu đỏ quá. Chúng ta nên nghỉ một chút trước

khi nó thành mãn tính. Vả lại, mình cần, ừm, bình tĩnh lại một chút.” Cậu
hôn má tôi và lấy áo khoác trên sàn.

Tim tôi chùng xuống. “Cậu về à?”
“Không.” Cậu lấy điện thoại ra khỏi túi và bật Netflix lên, rồi đưa kính

cho tôi. “Chúng ta có thể xem nốt Ringu.”

“Chết tiệt. Mình tưởng cậu quên chuyện đó rồi.” Dù vậy, lần thất vọng

này của tôi hoàn toàn là giả vờ.

“Nào, thế này quá hoàn hảo còn gì.” Nate duỗi người trên ghế và tôi cuộn

lại cạnh cậu, đầu tựa lên vai cậu trong lúc cậu tựa cái iPhone lên mặt trong
khuỷu tay. “Chúng ta sẽ xem trên điện thoại của mình thay vì cái đồ khủng
bố sáu mươi inch trên tường nhà cậu. Cậu chẳng thể sợ thứ gì trên cái màn
hình nhỏ xíu này được.”

Thật sự là tôi không quan tâm chúng tôi làm gì. Tôi chỉ muốn nằm trong

vòng tay cậu càng lâu càng tốt, cưỡng lại cơn buồn ngủ và quên hết mọi sự
trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.