TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 194

CHƯƠNG HAI MƯƠI

Cooper

Thứ Ba ngày 16 tháng Mười, 5:45 chiều

“Đưa ba hộp sữa với, Cooperstown,” ba hất hàm về phía tôi trong bữa tối,

mắt đánh qua phía cái ti vi tắt tiếng trong phòng khách, đang chạy ngang
dưới chân màn hình là tỷ số của các trận bóng bầu dục đại học. “Vậy con đã
làm gì với buổi tối xả hơi của con?” Ba thấy việc Luis đóng giả làm tôi sau
buổi tập hôm qua rất nhộn.

Tôi chuyền hộp sữa qua cho ba rồi hình dung cảnh mình thành thực trả lời

câu hỏi kia. Con ở với Kris, người con trai con yêu. Phải đó ba, con trai.
Không đâu ba, con không nói giỡn. Cậu ấy là sinh viên dự bị Y khoa năm
nhất ở UCSD kiêm người mẫu bán thời gian. Ngon lành luôn. Ba sẽ thích
cậu ấy cho coi.

Rồi sau đó đầu của ba nổ tung. Lúc nào tưởng tượng của tôi cũng kết thúc

như vậy.

Rốt cuộc tôi lại nói: “Con đi lòng vòng chút thôi.”
Tôi không xấu hổ về Kris. Không hề. Nhưng chuyện phức tạp lắm.
Vấn đề là, tôi không nhận ra mình có thể cảm thấy như thế về một chàng

trai cho tới khi gặp cậu. Ý tôi là, ừ, tôi có ngờ ngợ. Từ khi mười một tuổi
hay sao ấy. Nhưng tôi chôn những ý nghĩ đó sâu thật sâu hết mức có thể vì
tôi là một vận động viên người miền Nam nhắm đến sự nghiệp MLB và đó
không phải kiểu suy nghĩ chúng tôi nên có.

Tôi thật sự tin như thế phần lớn cuộc đời. Tôi lúc nào cũng có một cô bạn

gái bên cạnh. nhưng chuyện giữ mình cho tới khi kết hôn như được dạy
chưa bao giờ là điều khó khăn với tôi. Chỉ gần đây tôi mới hiểu ra nó giống
một cái cớ hơn là niềm tin đạo đức được giữ gìn nghiêm ngặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.