TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 21

“Trông cậu ta như sắp chết tới nơi.” Tay Bronwyn run đến độ khi cậu cầm

cái bình lên lần nữa, cái bình đánh lộc cộc trên mặt đất. “Cậu có thấy thế
không?”

“Ừ,” tôi nói, trong lúc Bronwyn nốc thêm một ngụm nữa và nhăn mặt.
“Tội nghiệp Cooper,” cậu nói. “Nghe giọng như thể cậu ta mới chân ướt

chân ráo dưới quê lên. Lần nào lo lắng cậu ta cũng chuyển sang cái giọng
đó.”

“Tôi không biết đấy. Nhưng con nhỏ gì gì kia thì vô dụng hết sức.”
“Addy.” Vai Bronwyn khẽ huých tôi một cái. “Cậu phải biết tên cậu ta

chứ.”

“Tại sao?” Tôi không nghĩ ra được lý do nào hợp lý. Trừ mới nãy ra thì

trước giờ nhỏ đó và tôi gần như chẳng đụng nhau lần nào, và có lẽ sau này
cũng sẽ như thế. Tôi khá chắc cả hai chúng tôi đều không thấy có vấn đề gì
với chuyện đó. Tôi biết kiểu người nhỏ đó là thế nào. Trong đầu chẳng có gì
ngoài bạn trai và những trò đấu đá nhỏ nhen với đám bạn tuần này. Thì,
cũng hot, nhưng ngoài ra thì chẳng có cái vẹo gì nữa.

“Vì tất cả chúng ta vừa trải qua một biến cố khủng khiếp,” Bronwyn nói,

như thể thế là đủ vậy.

“Cậu có lắm nguyên tắc nhỉ?”
Tôi quên mất ở với Bronwyn có thể mệt mỏi nhường nào. Ngay cả hồi

tiểu học, số lượng những thứ linh tinh vớ vẩn mà cậu ta để ý tới mỗi ngày có
thể làm một người bình thường phát nản. Cậu ta lúc nào cũng cố gắng tham
gia các loại hoạt động, hay tổ chức hoạt động để người khác cùng tham gia.
Rồi rốt cuộc quản lý hết bất kể là cậu ta tham gia hay tổ chức.

Dù vậy, cậu không hề nhàm chán. Tôi công nhận điều đó.
Chúng tôi ngồi im lặng, nhìn những chiếc xe cuối cùng rời bãi đỗ, còn

Bronwyn lâu lâu lại nhấp một ngụm. Khi cuối cùng tới lượt tôi cầm cái bình,
tôi sửng sốt nhận ra nó đã nhẹ đi chừng nào. Tôi không nghĩ Bronwyn quen
uống rượu mạnh. Trông cậu giống kiểu mấy đứa uống rượu trái cây là cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.