TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 28

sao vẻ ngoài này hợp với cậu ta. Rất hợp là đằng khác. Mọi thứ nơi cậu ta,
từ dáng người cao lêu khêu tới gò má góc cạnh và đôi mắt hơi xa nhau với
lông mi đen dài, đều đang khiến dòng suy nghĩ của tôi rối loạn.

Kate và Yumiko cũng đang nhìn cậu ta chằm chằm, nhưng theo một kiểu

khác. Như thể cậu ta là một con thú dữ khó lường trong một cái chuồng lỏng
lẻo sơ sài ở vườn thú vậy. Trò chuyện với Nate Macauley trên hành lang
không nằm trong lịch trình hằng ngày của chúng tôi. “Cậu dự buổi tham vấn
chưa?” tôi hỏi.

Mặt cậu ta không có chút phản ứng. “Buổi gì cơ?”
“Tham vấn tâm lý. Sau chuyện Simon ấy. Chủ nhiệm của cậu không nói

cậu biết à?”

“Tôi mới tới thôi,” cậu ta nói, làm tôi trố mắt. Tôi chẳng trông chờ Nate

được vinh danh học sinh gương mẫu đi học đúng giờ, nhưng cũng gần mười
giờ sáng rồi còn gì.

“Ồ. À thì, cả đám bọn mình có mặt ở đó hôm qua sẽ được một buổi tham

vấn riêng từng người. Buổi của tôi lúc mười một giờ.”

“Chúa ơi,” Nate lầm bầm, lấy tay lùa tóc.
Hành động đó khiến mắt tôi chuyển sang cánh tay cậu ta, và nó cứ nán lại

ở đó cho tới khi Kate hắng giọng. Mặt tôi đỏ bừng lên khi tôi hoàn hồn, hơi
quá muộn nên không kịp hiểu cậu ấy vừa mới nói gì. “Thôi thì, gặp cậu sau
vậy,” tôi lí nhí.

Yumiko nghiêng đầu sát lại tôi ngay khi chúng tôi vừa ra ngoài tầm nghe.

Trông cậu ta như thể mới ngủ dậy vậy, cậu ấy thì thầm. “Và không phải một
mình.”

“Mình mong là cậu đã tắm thuốc tẩy sau khi xuống khỏi mô tô của cậu

ta,” Kate đế thêm. “Cậu ta đúng là đồ điếm đực.”

Tôi lườm cậu ấy. “Cậu biết gọi điếm đực là rất phân biệt giới tính không

hử? Nếu phải gọi vậy thì chí ít cũng tìm cái gì cho trung lập một chút chứ.”

“Sao cũng được,” Kate gạt đi. “Tóm lại, cậu ta là bệnh lậu biết đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.